Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Sao sai được?” Lăng Vi không phục, ôm cổ anh, hôn “chụt” một cái lên má phải anh.
Diệp Đình kiên nhẫn sửa chữa: “Thu bàn giá là chỉ… giá trị của khoản giao dịch thành công cuối cùng trước khi kết thúc giao dịch…”
“Em nói vậy mà!”
“Em nghĩ lại đi, phải không?”
Mẹ nó… Cô nói ý này nha! Ít hơn anh một chữ mà thôi!
Anh chững chạc đàng hoàng nhìn cô, nói: “Chứng khoán phải mạo hiểm, đầu tư cần cẩn thận. Bây giờ em mới bắt đầu học tập, nhất định phải có một thái độ chặt chẽ cẩn thận! Sai một ly, đi một dặm. Em chưa từng nghe sao?”
Lăng Vi nhìn anh như nhìn người ngoài hành tinh, thật lâu mới nói: “Đại cầu đã không còn dung nạp anh, mau trở về sao hỏa của anh đi!”
Diệp Đình không để ý tới cô, lại tiếp tục hỏi: “Biết cái gì gọi là ‘Hiện thủ’ không?”
Lăng Vi trừng anh: “Em đột nhiên không muốn biết nữa…”
Diệp Đình đáng tiếc: “Aiya, anh vốn muốn nói miễn phí cho em, không nghĩ tới… Người nào đó…”
“Mau nói, sao nói nhảm nhiều như vậy!” Nếu không phải laptop quá đắt, cô đã đập lên đầu anh!
Diệp Đình thu liễm, nghiêm túc nói: “Hiện thủ chính là phần chứng khoán lập tức thu mua xong. Giao dịch nhỏ nhất thị trường chứng khoán là 1 thủ, thành 100 cổ. Về chứng khoán thống nhất gần đây, có cái được gọi là hiện thủ…”
(*) Hiện thủ: Lập tức nắm bắt.
Lăng Vi nghe, hơi mờ mịt…
Đôi mi thanh tú nhíu lại, gì mà thống nhất, giao dịch nhỏ nhất, cái gì mà hiện thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263029/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.