Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“…” Diệp Đình cắn răng, tay dưới bàn gửi tin nhắn: “Cậu dám nhận cô ấy, tôi cho cậu chết không chỗ chôn!”
Lôi Tuấn nhận được tin nhắn, đầu óc mơ hồ, trò gì đây nha?
Cái gì… cái gì mà… cậu dám nhận cô ấy?
Lôi Tuấn nhìn mấy chữ sau, không khỏi run rẩy…
“Tôi cho cậu chết không có chỗ chôn!” Thù gì? Oán gì?
Chết không có chỗ chôn đó, cũng quá ác rồi!
Anh ta nhìn đi nhìn lại. Anh Đình đây là muốn làm gì?
Cậu dám nhận cô ấy?
Nhận ai?
Lôi Tuấn đang mờ mịt, đột nhiên nghe tiếng gõ cửa.
Anh ta chạy đi mở cửa, thấy Lăng Vi đứng ngoài cửa: “Chị dâu, tại sao chị tới đây? Tìm tôi có chuyện gì?”
Lăng Vi ôm một xấp tài liệu trong ngực.
Khách sáo nói với Lôi Tuấn: “Tôi muốn học đầu tư chứng khoán, anh dạy tôi đi.”
Sấm sét đánh xuống đầu Lôi Tuấn.
Bất chợt biết… “Cậu dám nhận cô ấy, tôi cho cậu chết không có chỗ chôn!”
Thì ra, câu đó… là ý này.
Chết không có chỗ chôn đó, anh ta tuyệt đối tin tưởng anh Đình làm được…
“Cái đó… Chị dâu, dạy chị không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề! Nhưng… hôm nay tôi có chút việc, phải đi ra ngoài ngay lập tức…”
“À, vậy tôi chờ anh trở lại.”
“Cái đó…” Lôi Tuấn gãi đầu: “Tôi phải đi Hy Lạp… Có thể một tuần cũng chưa về được.”
Lăng Vi nhìn anh ta, hỏi: “Đến đó làm gì?”
“Ách… Tôi có một bạn học sắp kết hôn, tôi đi tham gia hôn lễ.” Anh ta mở to mắt biên kịch.
“À…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263027/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.