Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình ra sức nhéo má cô, nhớ tới tối qua anh nói: “Hợp đồng kết thúc, mặc kệ trước kia chúng ta trải qua chuyện gì, từ hôm nay trở đi chỉ thuần túy nói yêu đương được không... không biết vì sao... ngoài em ra anh không muốn chạm vào ai hết. Anh cao lớn oai hung, anh tuấn đẹp trai, thông minh bác học, em đi theo anh không thiệt đâu... nếu em nguyện ý làm bà xã của anh cả đời cũng được.”
Anh mím môi muốn cười lại nhìn xuống... muốn nói lại không nói được.
Một lúc lâu sau mời cười cười thầm nghĩ...: “Rượu và buổi tối... thật là tốt.”
Rõ ràng là tâm trạng và hoàn cảnh giống nhau, ban ngày không thể nói ra, nói lại lần nữa cũng không được...
Anh muốn ngồi dậy, Lăng Vi lại duỗi tay cầm cổ áo anh: “Nói đi, đêm qua anh nói gì? Đêm qua bụng em đau quá, có mấy câu không nghe rõ.”
Diệp Đình cắn răng kéo cô đột nhiên nhìn thấy vết máu không nên thấy...
“Bà xã, em nhìn dưới mông em kìa...”
Lăng Vi giật mình.
Cô xê người nhìn xuống. Trời ạ… nghĩ cái gì tới cái đó.
Không có xấu hổ nhất chỉ có xấu hổ hơn thôi.
aa….
Trước mặt còn có người đàn ông nhìn cô như hổ rình môi.
Cô xấu hổ che lại làm bộ bụng đau…
Diệp Đình: “...”
Hơn nửa ngày, anh cười rộ lên, làm bộ gọi điện thoại: “Alo… bác sĩ Từ sao? Bà xã tôi biến thành đà điểu rồi!”
“...” Lăng Vi
“Diệp Đình...” Cô yếu ớt kêu một tiếng.
“Hả?”
“Anh ra ngoài trước đi...”
“Gọi ông xã.”
“...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263020/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.