Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, có nhân viên bưng một chiếc khay màu vàng đến. Irene cầm một chiếc hộp bằng gỗ lên.
Mở ra, cầm một cây trâm ngọc bích hình giọt nước từ bên trong hộp ra.
“Người Hoa các người thích ngọc cổ, thích áo dài, thích trâm cài tóc, tôi thấy cây trâm này không tệ, trong đầu liền nghĩ nó nhất định rất xứng với cậu, liền mua về… tặng cho cậu.”
Diệp Đình nhận lấy, nhẹ nhàng cài lên búi tóc của Lăng Vi.
Trâm ngọc này, trông giống hình giọt nước, ngọc bích trong suốt, cùng với trang phục hoa văn của cô, vừa vặn rất phù hợp.
Diệp Đình ngắm nhìn cô, Lăng Vi ngước mắt, dịu dàng cười. Lông mày cô được vẽ tỉ mỉ, đôi mắt tựa như một hồ nước, cùng với cây trâm ngọc bích này, nhìn vào vô cùng phong vận…
Ngón tay của anh ta lướt qua mi mắt cô, trong tròng mắt đen thẫm lóe ra một tia ôn nhu, bàn tay ôm trên mặt cô khẽ khen: “Thủy vận thanh hoa dật, giọt mưa nhuận hàn sương… nhẹ cười thầm sinh tình, vị ta hộ hoa sương.” Anh ta nắm chặt tay cô.
Lăng Vi xấu hổ thẹn thùng, hờn dỗi cười một tiếng. Thơ này lại là anh ta vui vẻ làm cho cô, khuôn mặt cô như nổi lên một đám mây màu hồng, tim đập cuồng loạn.
Diệp Đình nhìn chằm chằm vào cô, thật lâu sau chưa rời tầm mắt.
Biết rõ cô đang diễn, nhưng hô hấp của anh ta cũng có chút rối loạn.
Irene bên cạnh nhẹ giọng nói: “Vào đi thôi… cha cậu đang đợi cậu bên trong.”
“Chờ một chút, vợ tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1262994/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.