Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong hành lang có rất nhiều người đi qua đi lại, Lăng Vi muốn kéo anh sang chỗ khác, thế nhưng anh lại không thèm để ý chút nài, báo đài, tạp chí, ti-vi cũng đều đã lên cả rồi, còn có gì phải tránh né nữa đây!
“Nào, dẫn em đi thu thập một người.” Tay anh nắm chặt lấy cổ tay cô, dẫn cô tới một căn phòng làm việc.
Trong căn phòng làm việc sang trọng của Henry.
Mark đang khuỵu dưới đất, khuôn mặt vừa đỏ vừa tím bầm, sưng to thê thảm đến mức không nỡ nhìn.
Henry bật ngọn lửa ‘tách’ một cái: “Nói đi, muốn chết, hay là muốn sống?”
Mark run rẩy, run hệt như một chiếc máy cơ: “Ông chủ, chuyện này thật sự không liên quan đến tôi… Mong ngài bỏ qua cho tôi, tôi thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì…”
Nói đến đây, Mark đột nhiên cảm thấy sống lưng mình lành lạnh, anh ta nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Trong lòng Mark vô cùng hoảng sợ, anh ta không dám quay đầu lại!
Chỉ chốc lát sau, một đôi giày da đen bóng đã dừng lại trước mắt anh ta, bên cạnh đôi giày da đó là một đôi cao gót màu trắng.
“Tôi sai rồi! Tôi thật sự sai rồi!” Mark run bần bật quỳ sụp trên mặt đất, mười mấy tiếng “cộp cộp cộp” vang lên.
Diệp Đình dựa vào bàn làm việc của Henry, ngồi xuống: “Con mắt nào của anh nhìn thấy?” Mark cứng đờ người, biết là anh đang hỏi, con mắt nào nhìn thấy đoạn video kia, vội vàng dập đầu mạnh hơn: “Không thấy! Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1262974/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.