Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Còn có các phương tiện giải trí khác. Trong đó khu khách quý có một bể bơi lớn dành riêng cho Diệp Đình. Diệp Đình mang theo cô đi về phái vể bơi của anh.
“Đình ca ——”
“Diệp thiếu……”
“Diệp tiên sinh!”
Mọi người ở nơi này đều là người trong giới thượng lưu, là nhân vật có uy tín. Có không ít người nhận ra Diệp Đình, không ít người cung kính chào hỏi anh. Trong đó có không ít cô gái kinh ngạc nhìn Lăng Vi, ai mà không biết Diệp Đình thích ở sạch, hôm nay anh còn nắm tay một cô gái?
Lăng Vi nhìn xung quanh, câu lạc bộ này thật khí phái, chuẩn cmnr quá lớn mà.
Giám đốc Lưu sai người chuẩn bị đồ bơi cho Lăng Vi, còn có kính bơi và phao bơi.
Lăng Vi không muốn bơi, cô có tiếng là vịt trên cạn, học mấy lần cũng không học được.
Cô biết mình không có tiềm chất đó cho nên không muốn bơi.
Hấp dẫn cô đó chính là chỗ cầu trượt hình có rắn.
Cô rất muốn chơi cầu trượt, còn nhớ khi còn bé ba mẹ còn xây trong vườn một câu thang trượt…
Ba mẹ qua đời cô vẫn chưa bao giờ chơi nữa.
Đôi mắt Lăng Vi tối lại, biểu tình cô đơn và chua xót.
Diệp Đình thay quần áo xong liền thấy cô vẫn mặc váy trắng đứng bên cạnh bể bơi.
Cô đứng đó, đôi mắt nhìn chằm chằm cầu trượt.
Đầu lông mày nhíu lại, bóng dáng cô đơn trông thật cô độc.
Bả vai của cô cụp xuống phảng phất như có người nắm lấy muốn bóp nát cô.
Diệp Đình đi tới chỗ cô, cúi đầu nhìn cô: “Nghĩ gì vậy?”
“Sao cơ?” Lăng Vi lấy lại tinh thần nhìn thấy anh cởi trần, trên vai khoác chiếc khăn lông trắng, phía dưới chỉ mặc quần bơi tam giác. Cả người anh trần trụi, chói lộ đâm vào mắt cô.
Cơ bắp trên người anh đẹp tới mức làm người ta muốn thét chói tai. Vai rộng eo thon, đường cong vô cùng đẹp mắt.
Đôi chân thẳng tắp hữu lực, màu da nâu lúa mạch càng thêm gợi cảm, mê người.
Cơ bắp đường cong hoàn mỹ, cân xứng tràn đầy năng lượng.
Tuyệt đối là bữa thịnh yến thị giác mà.
Xung quanh không ít cô gái đều quay đầu nhìn anh.
Có người quyến rũ gọi Đình ca… còn có người cố ý lớn giọng muốn hấp dẫn sự chú ý của anh.
Càng có người không nhịn được quyến rũ từ trong nước đứng lên, bày ra eo thon, dáng người yếu điệu đi tới trước mặt anh.
“Đình thiếu gia, đã lâu không tụ hội. Là có người mới quên chúng em sao?” Người đàn bà cắn môi cười cực kì rung động lòng người.
Cô ta cố ý chắn trước mặt Lăng Vi, Lăng Vi bị cô ta gạt ra sau một bước.
Đôi mắt Diệp Đình nhíu lại.
Liếc nhìn người đàn bà kia không hề khách khí mà nói: “Tôi quen cô sao?”
Biểu tình của Diệp Đình lạnh nhạt, ánh mắt lạnh băng. Ý tứ là căn bản tôi chẳng nhớ cô là cái cọng hành nào cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.