Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Long Đằng không có, gia sản không có, tất cả sản nghiệp của ba mẹ để lại đều bị cướp đi rồi.
Album hình và vòng cổ bị cảnh sát thu làm vật chứng…
Tim, rất đau, rất đau, như có người cầm dao khoét lên ngực vậy.
Hôm nay… cô thật sự hai bàn tay trắng rồi.
Không có khả năng tra ra chân tướng ba mẹ qua đời, không có khả năng bảo vệ sản nghiệp của ba mẹ, ngay cả chỗ ở cũng bị chiếm, thậm chí di vật của ba mẹ cũng không giữ được, cô giống như phế vật vậy.
Bé gái mồ côi 10 năm luyện cho cô trở nên không dễ dàng rơi nước mắt.
Mà lúc này… nước mắt rơi đầy mặt cô.
Cô ngồi trong góc, nước mắt như hồng thủy không ngừng rơi, không ngừng rơi.
Cô ôm đầu gối, vùi mặt vào khuỷu tay im lặng khóc.
Cô có thói quen ẩn nhẫn, vì vậy tiếng khóc bị có ai nghe thấy.
Đau lòng, ánh mắt cũng đau, cả người như kim châm.
Kết thúc những ngày an ổn rồi. 22 tuổi, tốt nghiệp đại học, cô thề phải phản kích.
Mặc kệ là dùng cách nào.
Diệp Đình trở về, quản gia Vương đi tới nói: “Lăng tiểu thư.. cô ấy vẫn chưa ăn tối.”
Khuôn mặt Diệp Đình lạnh xuống, bị cô xem như tàng hình thật khó chịu.
Quản gia Vương kiên trì nói: “Cô ấy vẫn ở trong phòng vẽ tranh vẫn chưa ra ngoài… Lăng tiểu thư đã căn dặn chúng tôi không vào quấy rầy…”
“Bao lâu rồi?” âm thanh của Diệp Đình như luyện ra từ băng
Quản gia Vương cúi đầu nói: “2h chiều đến giờ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1262856/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.