Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi ngồi trên ghế dài, nhướng mày nhìn Diệp Đình. Anh mặc đồ đua ngựa trắng đen phối hợp, đặc biệt tiêu sái tuán dật.
Diệp Đình nhìn qua cô.
Lăng Vi trợn mắt nhìn anh, ánh mắt sáng ngời làm người ta kinh hãi!
Diệp Đình nhìn thẳng vào mắt cô.
Tất cả mọi người đều nhìn hai người bọn họ.
“Diệp tiên sinh…” Ba Lưu Mỹ Hinh còn chưa biết nội tình.
Nâng roi ngựa, chỉ nước non, nói: “Tân Á chúng tôi và Đỉnh Phong hợp tác, nhất định độc bộ khắp thiên hạ!”
Vẻ mặt Diệp Đình lãnh đạm, trào phúng nói: “Lưu Tân Á tiên sinh, thiên kim nhà ông, thật khiến người ta chán ghét.”
“A? Cái gì…” Lưu Tân Á thiếu chút nữa té ngựa.
Mặt ông ta đầy mờ mịt nhìn Diệp Đình, lại nhìn Lưu Mỹ Hinh.
Mặt Lưu Mỹ Hinh đầy bi phẫn!
Diệp Đình nói gì? Nói cô ta đáng ghét?
Lại nói cô ta đáng ghét?
Diệp Đình liếc cô ta, trong đôi mắt đen tràn đầy vẻ chán ghét!
Thanh âm anh vô cùng lạnh, nói: “Khách tôi, tùy tiện để cô coi thường? Hạng mục đầu tư này, tôi còn cần cân nhắc. Mời các vị về trước.”
Nói xong, anh vỗ ngựa đi tới bên cạnh Lăng Vi, khom người, đưa tay về phía cô.
Lăng Vi không phản ứng, trực tiếp đưa tay ra.
Còn chưa kịp phản ứng, Lăng Vi đã bị Diệp Đình kéo lên ngựa.
Anh ôm chặt cô, con ngựa “lóc cóc” bay nhanh, gió thổi vù vù bên tai…
Con ngựa chạy thật nhanh! Tóc Lăng Vi bị gió thổi quấn lên cổ anh, hơi ngứa.
Điều khiến Lăng Vi lúng túng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1262835/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.