Hoa Mộc Thiếp nhỏ giọng hỏi Lục Tri Phi, “Cái xưng hô hồ ly tinh này có phải là không tốt hay không?”
Lục Tri Phi ngẩn người, lập tức xoa xoa đầu nhỏ của Hoa Mộc Thiếp, hỏi: “Có người gọi em như vậy sao?”
Hoa Mộc Thiếp xoắn xoắn ngón tay, ấp úng giống như không biết nên nói thế nào mới tốt, Lục Tri Phi rất kiên nhẫn dỗ ngọt bé, qua hồi lâu cô bé mới ghé vào bên tai Lục Tri Phi, nhỏ giọng nói: “Là em tự gọi mình như vậy, thế nhưng tất cả mọi người đều cười em, cũng không ai muốn chơi với em. Hôm trước Đầu Gỗ dẫn em đi công viên trò chơi, em gặp được một bạn học, bạn ấy nói với mẹ mình em là hồ ly tinh, sau đó khi em đến chào hỏi, dì ấy đặc biệt dữ tợn…”
Hoa Mộc Thiếp là một tiểu hồ ly, nàng chưa bao giờ cho rằng ‘hồ ly tinh’ là một từ dùng để mắng, cũng không ai dạy nàng như vậy.
Sau khi tới Bắc Kinh, tiểu hồ ly vẫn chưa hoàn thành dùng nhập vào cuộc sống của đô thị lớn, vẫn tự xưng là hồ ly dài hồ ly ngắn, còn lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Trầm Thương Sinh tuy rằng cả ngày ở cạnh nàng, thế nhưng hắn cũng đang học cách làm sao trở thành một nhân loại, vậy nên dù biết cũng chỉ cho rằng là lời của trẻ con, chưa từng nghiêm túc sửa lại cho nàng.
Tiểu hồ ly ở cùng nhân loại lâu rồi, biết không thể bại lộ thân phận yêu quái mới dần biết che lấp, sau đó Thương Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945167/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.