Đợi đến khi ăn cơm, trên bàn lại nhiều thêm một đĩa sườn heo chiên và một chén canh trứng gà, sau đó lại để cho Đại ma vương ôm ôm hôn hôn một hồi, Lục Tri Phi cuối cùng cũng trấn an được cái thùng dấm nọ.
Thương Tứ hài lòng, cầm chén canh trứng gà ngồi xếp bằng trên ghế salon, nghe Lục Tri Phi kể chuyện của Mạnh Tiểu Thuyên và Quý Tiêu, nói: “Vậy nên, Quý Tiêu muốn em giúp làm gì?”
“Chuyện cụ thể anh ta cũng chưa nghĩ tới. Em cảm thấy những việc có thể thử anh ta đều thử rồi, để Mạnh Tiểu Thuyên mở quán cà phê quản gia, đưa chị ấy đi xem hội chợ comic, luôn ở cạnh chi ấy để chị ấy có thể càng tự do buông lỏng bản thân. Mạnh Tiểu Thuyên hiện tại nhìn qua rất tiêu sái, bất quá nếu chị ấy thực sự vui vẻ như biểu hiện bên ngoài, vì sao còn phải đơn độc lên Hoan Hỷ sơn? “
Thương Tứ uống một ngụm lớn canh trứng gà mềm mại ngon miệng, nói: “Vậy đã nói rõ, nàng còn bị vây trong mê trận ở Hoan Hỷ sơn chưa thể rời đi. Cũng giống như Tiểu Kiều vậy.”
Chuyện cũ khắc sâu, khó thể quên lãng.
Thời gian của Mạnh Tiểu Thuyên cũng giống như những người khác, không ngừng đi về phía trước, thế nhưng mỗi khi anh ta giương mắt nhìn lên lại thấy phảng phất giống như vẫn luôn bị vây trong màn sương mù dày đặc năm đó tại Hoan Hỷ sơn.
Anh ta giống như bị vây chặt ở đây, bất kể là đi về bên trái hay bên phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945118/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.