Tất cả ảo ảnh tiêu thất, đôi mắt bị bụi trần che phủ rốt cục mở ra.
Chỉ vừa liếc nhìn Lục Tri Phi liền biết Ngô Nhai thật sự đã trở về, trong đôi mắt kia phảng phất có loại lực lượng chấn nhiếp lòng người.
Nhưng mà Lục Tri Phi còn chưa vui vẻ được bao lâu, Ngô Nhai bỗng nhiên phun ra một ngụm máu, khí tràng phóng thích ra ngoài rất nhanh thu lại, cả người đột nhiên suy sụp xuống. Chỉ là ánh mắt của Ngô Nhai vẫn rất kiên nghị, hắn dùng tay lau vệt máu bên khóe môi, đứng dậy.
“Ta muốn đi Côn Lôn.” Đây là câu nói đầu tiên của y sau khi tỉnh lại.
“Không được, ngươi theo ta trở về.” Tinh quân như đinh đóng cột cự tuyệt.
“Ta phải đi.” Ngô Nhai cũng là kiên quyết, hai người giằng co không ai nhường ai.
Bầu không khí nhất thời cứng ngắc, Lục Tri Phi liếc nhìn Thương Tứ, lúc này Thương Tứ mới chậm rãi bước đến giữa hai người. Hắn chỉ vừa đứng ở nơi đó, vẻ ngột ngạt trong nháy mắt bị phá vỡ, hắn nhìn về phía Ngô Nhai, “Cho ngươi nửa phút, ngươi có thể thử thuyết phục ta.”
Ngô Nhai không hề sợ hãi nhìn thẳng vào Thương Tứ, “Ta muốn vào trong xem xét, muốn quay về làm Ngô Nhai chân chính, ta chỉ có thể bước lên con đường năm đó lần nữa. Huống hồ, nơi đó còn có thứ ta muốn mang về cho Nam Anh.”
Thương Tứ nghiêng đầu quan sát hắn một chốc, sau đó mỉm cười, “Được rồi, ngươi đã thuyết phục được ta.”
“Thương Tứ!” Tinh quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thu-trai/1945044/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.