Buồng lái chật hẹp, các thông báo lỗi hệ thống liên tục vang lên, màn hình quang năng hiển thị tình cảnh bên ngoài.
Xác cơ giáp lẫn trong xác trùng to lớn bầy nhầy, tiếng gào rống chói tai hòa lẫn với tiếng đạn năng lượng phóng ra.
Bạch Niên mơ mơ hồ hồ bị khóa lại tại nơi này, cậu biết đây không phải là cảnh cậu đã trải qua.
Là của Hàn Tiêu Hãn.
Trận chiến tàn khốc mang theo máu tươi thẫm đẫm tinh cầu đã chết này.
Nó kéo dài rất lâu, mãi cho đến khi đội quân cơ giáp của nhân loại chiếm thượng phong, Tướng quân Hàn Tiêu Hãn chỉ huy đội quân của mình xung phong đẩy lui quân địch.
Mà ở đối diện, trùng tộc đã thương tàn khó gượng. Vậy nhưng trong đó vẫn còn một con trùng tộc thân thể nhỏ bé trông như kiến với sâu hợp lại, cái miệng càng mở ra hét lên một luồng sóng âm chói tai như muốn làm điếc người nghe.
"Tướng quân! Mau rút lui! Có thứ gì đó đang tiến đến rất nhanh, số lượng rất nhiều!" thanh âm vừa lạ lại vừa quen vang lên ở kênh liên kết.
Sau đó cậu như nghe được thanh âm của y ở bên tai "Toàn quân nghe lệnh! Rút lui!"
Các cơ giáp dưới động cơ phản lực cấp tốc lui lại, chỉ có cơ giáp đen tuyền kia là ở lại bọc hậu.
Cũng bởi như vậy, một đàn trùng nho nhỏ tựa hạt gạo lao nhanh đến. Chúng có màu đen đỏ xấu xí, tuy nhỏ nhưng lại nhanh nhẹn, chưa đến vài giây mà cơ giáp cao đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thoi-dai-tinh-te/2764100/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.