Đến khi mặt trời ngả về tây, tinh thần Hàn Tiêu Sương đã thấm mệt thì cô nàng vội dơ tay đầu hàng "Niên Niên à, mau nghỉ ngơi một chút, em chịu không nổi rồi."
Bạch Niên nhìn chiến tích toàn thắng của bọn họ, vừa lòng gật đầu nói "Cũng được, ngày mai lại tiếp tục."
Đợi khi cậu tỉnh lại trong khoang giả lập, cửa khoang mở ra liền bắt gặp một người quen thuộc đứng đợi bên ngoài.
Y nhếch môi cười bảo "Muốn cùng tôi làm một trận không?"
"Được thôi, tới đi." cậu không chút nghĩ ngợi mà gật đầu đồng ý.
Lần nữa tiến vào không gian giả lập, cậu nhanh chóng được ghép đôi cùng Hàn Tiêu Hãn.
Vừa tiến vào buồng lái, Bạch Niên đã cảm thấy không khí trở nên áp bách hơn, cảm xúc nơi bàn điều khiển càng thêm có xúc cảm.
"Hãn Hãn, tôi cảm thấy thích nơi này hơn ấy." cậu cười híp mắt mà làm quen với cảm giác tay lái, thanh âm vui sướng nói.
Thông qua kênh liên lạc, thanh âm y mang theo bảy phần đắc ý mà nói "Đó là đương nhiên, khối cơ giáp giả lập này được thiết lập trên các số liệu của Đại Hắc Giáp của tôi. Dù cho chỉ có thể đạt đến bảy mươi phần trăm nhưng chắc chắn vẫn hơn loại cơ giáp phổ thông mấy ngày nay cậu tập luyện nhiều."
Ở bên kia kênh liên lạc, mỗi lần khi nghe cái tên Đại Hắc Giáp thì Bạch Niên đều có chút vi diệu.
Cơ giáp khổng lồ mạnh mẽ, từng đường nét lưu xướng ẩn đầy sức mạnh, lớp sơn đen tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thoi-dai-tinh-te/2764094/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.