Buổi sáng thỏ nhỏ không có thói xấu bám giường, Bạch Niên tỉnh dậy thì trên giường cũng chỉ có một mình, rửa mặt xong thay một bộ đồ gọn gàng thoải mái rồi xuống lầu.
Vừa xuống đến đã đón nhận ngay nụ cười yêu thương của mẹ Hàn, bà cười nói với cậu đầy dịu dàng "Tiểu Niên à, mấy nay con đều luyện tập vất vả rồi, nên nghỉ ngơi một chút mới tốt."
Liếc nhìn Hàn Tiêu Sương ở phía sau bà một vẻ muốn quỳ xuống cầu xin kia, cậu thật dịu ngoan cười nói "Nhưng..."
Không đợi cậu nhưng nhị gì, mẹ Hàn đã nói tiếp "Dù làm cái gì cũng phải kết hợp với nghỉ ngơi mới tốt. Con xem, có phải bây giờ bản thân đều nhỏ lại một vòng hay không?"
Nói xong mẹ Hàn còn thật tri kỷ để robot giúp việc lấy một cái gương cho cậu nhìn, qua gương chính là thiếu niên trắng trẻo đáng yêu, một chút gầy đi cũng không hề.
Nhưng đối với người có bất mãn với chiều cao của bản thân, Bạch Niên thật sự cảm thấy mình lùn đi rồi.
Dưới dáng vẻ lung lay của tưởng thành, Hàn Tiêu Sương trong lòng gào thét không thôi.
Chiến hữu! Xin kiên định ý trí, bảo vệ lý tưởng cách mạng!
Đáp lại cô chính là mẹ Hàn ân cần dọn thức ăn lên, ân cần giám sát cả hai ăn thật tốt.
Đồng hồ điểm chín giờ còn thật vui vẻ chuẩn bị trà bánh.
Tranh thủ mẹ Hàn đi mất, Hàn Tiêu Sương như hổ muốn vồ thỏ mà làm bộ dáng nhe răng đầy căm phẫn "Niên Niên! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thoi-dai-tinh-te/2764086/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.