Việc huấn luyện của Bạch Niên, Hồ Cơ và Hàn Tiêu Sương vẫn được tiếp tục diễn ra tại quân khu.
Sau khi huấn luyện thể lực vào buổi sáng thì cả ba cùng dùng bữa trưa tại cantin của quân khu, trật tự xếp hàng đi đến nơi có trí năng nhân tạo điều khiển các cánh tay robot lấy phần cơm tiêu chuẩn cho binh sĩ.
Đợi khi đến lượt cậu, hình chiếu ba chiều người phụ nữ mập mạp với nụ cười hàm hậu quen thuộc, hỏi "Cậu muốn dùng gì? Hôm nay tôi có thịt hầm, cá sốt cà chua với một số món đặc sắc khác nữa đấy."
Nhìn từng hình chiếu trên màn hình quang năng, cuối cùng cậu chọn một phần thịt hầm rau củ thêm thịt viên sốt cay.
Hồ Cơ thì chọn gà xào cung bảo, canh bò hầm. Hàn Tiêu Sương nhìn một lượt, cũng chỉ lấy một phần cá sốt cà chua.
Ngồi xuống bàn ăn bằng kim loại lạnh lẽo, Hàn Tiêu Hãn nhìn phần cơm đầy thịt của thỏ nhỏ, cô có chút khó nói thành lời "Niên Niên à, không phải bình thường anh chỉ ăn rau thôi sao? Không phải thỏ là động vật ăn cỏ sao? Như thế nào cơm của anh lại toàn là thịt thế kia?"
Cắn một viên thịt sốt cay căng mọng, Bạch Niên liếm môi thật hiển nhiên đáp "Hóa thành người rồi thì khẩu vị của anh sẽ giống người thường, chỉ là bình thường dì Hàn toàn làm món chay, anh cũng ngại đưa ra yêu cầu."
Mặc dù có hơi khó hiểu trước quy luật thú nhân khác lạ của Bạch Niên và Hồ Cơ, cô cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-thoi-dai-tinh-te/2764083/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.