*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sơn Thần trở lại hồ trong huyệt động, mặt hồ một mảnh yên tĩnh, đã không dao động bất an như lúc đầu. Y cất bước chìm vào trong nước, đi đến nơi đó.
Cá trong hồ, bởi vì trường kỳ không tiếp xúc ánh mặt trời, mất đi công năng thị giác, nhưng những con cá vảy lòe lòe, thậm chí vảy cá còn mang huỳnh quang sắc.
Cá con nhìn không thấy y, cũng không chạm được y, nhưng đều lần lượt tránh ra. Ở trước mặt y, mở đường.
Sơn Thần tiến đến, khiến đáy hồ màu đen có được ánh sáng.
Thắp sáng, quanh mình Trần Huân.
Trần Huân nằm nằm trong hồ tối, lẳng lặng, phảng phất ngủ say an tường.
[Huân ── ] Sơn Thần đánh vỡ yên tĩnh, kêu gọi tên của hắn. Hạ xuống đến bên cạnh hắn, toàn thân đặt ở trên người hắn.
Kỳ thật tuyệt không nặng.
Y một chút sức nặng cũng không có.
Trần Huân mở mắt ra, nhìn phía trước, không quay đầu lại, không xoay người, không đáp lại. Sơn Thần vải trắng, từ trước mắt hạ xuống, lại giơ lên, tung bay, di động.
[Nè, nói chuyện với ta.] Sơn Thần sờ cổ Trần Huân, muốn hắn phản ứng.
Trần Huân không khiến y thất vọng, lạnh lùng đáp lại y, cùng y nói chuyện: “Không được chạm ta.”
Y sửng sốt, dần dần nở nụ cười.
Trần Huân quả thật nói chuyện, cũng phản ứng với y, nhưng… [Ta muốn không phải loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-ky-dam-chi-ho-ly-don-dau/2155188/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.