Một tuần sau sự kiện chợ bán thức ăn, là thi cuối kỳ.
Ngôn Thâm hóa thân học sinh nghiêm túc nửa đêm khêu đèn học, lúc này cậu lật sách so với trở mặt còn nhanh hơn.
[Không cần xem, đến lúc báo ứng kinh phật một chút tác dụng cũng không có.] Hồ ly ở một bên bỏ đá xuống giếng, độ sáng đèn bàn thực sự quá chói mắt, y ngủ không được rất khó chịu.
“Ngủ không được, không bằng nhiều sưởi ấm cho ta.” Ngôn Thâm con mắt không rời sách, cậu nơi với hồ ly. Thành thật mà nói, cậu hiện tại lạnh muốn chết, tay lạnh chân lạnh, đầu sắp đông cứng.
[Ngươi chẳng lẽ muốn đặt ta ở trên đùi sao?] Hồ ly liếc mắt nhìn cậu.
Ngôn Thâm nở nụ cười, biểu tình đoán đúng, “Không phải, trên mặt đất cũng không tồi.” Cậu đề nghị.
[Trên đất để bị ngươi giẫm lên, đúng không.] Hồ ly tà liếc mắt cậu, xoay người, quyết định không để ý tới cậu.
“Không phải, ngươi đến phòng khách ngủ.” Ngôn Thâm nói, phòng khách đèn điện tắt toàn bộ, đảm bảo tối không tiếng động, với chất lượng giấc ngủ mà nói là thật không tệ.
[Bên ngoài lạnh lắm.]
“Ngươi lông rất nhiều.”
[Còn rét.]
“Có thể lấy chăn bông mà đắp.”
[Ta tình nguyện ở chỗ này.] Cuộn thành một vòng lớn, vẫn quyết định nhẫn nại đèn bàn chói mắt, ở trên giường ngủ.
“Ừ.” Ngôn Thâm gật đầu, đường nhìn từ đầu tới đuôi chưa từng rời khỏi sách giáo khoa.
Một lát sau, hồ ly không nhẫn nại được hỏi: [Ngươi khi nào ngủ!]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-ky-dam-chi-ho-ly-don-dau/2155150/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.