Nói xong, cô xin lỗi mà quay nhìn Khương Lam tạ tội, cậu lắc lắc đầu, tỏ vẻ chính mình không để ý, chỉ uyển chuyển hỏi:
"Mẹ của cô có phải nên đi gặp bác sĩ không?"
Cô gái trẻ xấu hổ cười gượng:
"Bà ấy trước kia không như thế, chỉ là mấy ngày nay vừa bị bệnh, có lẽ tâm tình không tốt lắm.."
Nói xong cô vội túm lấy tay người phụ nữ trung niên muốn lôi bà đi.
Bà ta còn đang mắng vô cùng nhiệt tình, trước khi bị kéo đi còn quay đầu lại hung tợn trừng Khương Lam, âm u lên tiếng:
"Cống này từng có người chết, mày phải coi chừng mạng mình đó."
Sàn sạt.. sàn sạt..
Khương Lam lại nghe thấy tiếng 'sàn sạt' xuất hiện chung với giọng nói của bà ta, cậu xác định đây không phải ảo giác.
Trên người bà ta nhất định có một thứ khác thường đang ẩn giấu.
Nhưng không kịp đợi cậu suy nghĩ rõ ràng, người phụ nữ nọ đã bị con gái mình kéo đi. Khương Lam tận mắt nhìn hai người bước vào khu Hồng Cảnh, quả nhiên họ cũng sống trong khu Hồng Cảnh.
Nghĩ nghĩ, cậu cầm di động chụp một tấm bóng dáng của hai mẹ con nhà nọ.
* * *
Trước khi về chỗ làm, Khương Lam gọi điện cho anh trai, có vài yêu tộc cậu chưa từng gặp, nhưng đại ca có lẽ sẽ biết.
Điện thoại bắt máy, nhưng Khương Lam lại nghe một giọng nói khác hoạt bát hơn xuất hiện trước:
"Tiểu ngũ? Sao em lại gọi cho đại ca? Chẳng thấy em gọi cho anh bao giờ."
Ngữ khí đầy ghen ghét phân bì.
"Tứ ca?"
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-quai-chung-ta-khong-duoc-doc-than/1177709/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.