Ba người nhà họ Thái quá kỳ lạ, tôi không dám ở lâu, vội xách đồ ra ngoài.
Ngoài cửa, bốn đồng nghiệp đi cùng đều đang xì xào bàn tán.
Đồng nghiệp nữ tận mắt thấy mẹ Thái nuốt chửng con ếch dùng ánh mắt thương cảm nhìn tôi: "Chị Tô, ngày xưa chị kể mẹ chồng chị ăn nòng nọc sống với nhau thai để chữa bệnh, em còn không tin. Khi nãy em thấy bà ta ăn ếch sống, bộ dáng đó..."
Có lẽ cô ấy vẫn cảm thấy buồn nôn khi nhớ lại.
Nam đồng nghiệp ở cạnh tuy có hơi sợ hãi nhưng vẫn an ủi: "Con người ta khi đã tuyệt vọng thì cái gì cũng muốn thử, chỉ cần sống là được, đừng nói là ếch sống, ăn phân cũng dám mà. Phân người cũng có thể làm thuốc, còn có ngũ linh chi (1) là phân của sóc bay, huống chi là ếch..."
(1) Ngũ linh chi (五灵脂) là vị thuốc lấy từ phân của một loài sóc bay, có vị đắng, tính ôn, có tác dụng ức chế sự sinh trưởng của vi khuẩn lao, tác dụng ức chế nhiều loại nấm gây bệnh ngoài da, làm giảm co thắt cơ trơn.
"Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!" Đồng nghiệp nữ kia suýt nôn mửa.
Đúng lúc Thái Minh Trạch cầm một cái túi rác màu đen đi ra, ném thẳng xuống đất rồi đóng sầm cửa lại.
Khi hắn đóng cửa, tay hắn tì lên cánh cửa đỏ sẫm nhìn y hệt cánh tay trắng bệch của mẹ hắn, thậm chí dưới móng tay còn có tơ máu đang vặn vẹo.
Hai đồng nghiệp nữ giúp tôi thu dọn đồ đạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-thu-than-bach-vo-cam-ky/3034939/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.