Ánh bình minh chan hòa trên cành lá, đàn sơn ca liệng cánh hót la đà.
Hôm nay trời rất trong và cũng rất đẹp. Nhưng đó không phải điều quan trọng mà quan trọng nhất chính là đại tiểu thư mang biệt danh sâu lười thích ngủ ngày của chúng ta lại dậy sớm hơn bình thường!
Mà đây quả đúng là bất bình thường nha!
Hồi còn ở học viện cảnh sát thì tầm khoảng bốn năm giờ sáng là phải dựng mắt, thẳng lưng chờ sếp tới kiểm tra... haiz.. kể từ khi xuyên không thì... Trần Ngôn Lệ đâm ra thích ngủ ngày! Điều này thì đến A Lan cũng vô cùng bó tay.
Hôm nay gà vừa mới gáy A Lan đã thấy nàng ngồi bất động trên bàn đá đến tận trời sáng, cái dáng ngồi thì... haiz.. còn đâu tiểu thư cao quý, còn đâu đâu lá ngọc cành vàng?
- Tiểu thư, tỷ ngồi đây lâu lắm rồi đó. - A Lan bước đến gần, răng khẽ cắn vào môi.
Trần Ngôn Lệ vẫn không có phản ứng, hai nắm tay chống vào mặt làm khuôn mặt bị... biến dạng!
- Tiểu thư! - A Lan huơ tay trước mặt nàng.
Trần Ngôn Lệ bắt tay A Lan lại áp xuống bàn, chân trái vốn gác trên ghế cũng bỏ xuống, nàng uể oải nói:
- Ta không có làm sao cả, chỉ đang nghĩ một chút thôi!
A Lan ''A'' lên một tiếng, hai mắt liền sáng lên hỏi tiếp:
- Vậy tiểu thư đang nghĩ cái gì? Có cần A Lan nghĩ cùng tiểu thư không?
Trần Ngôn Lệ cảm động. (Mới nhiu đó mà cảm động rồi...)))!) Nàng chớp chớp mắt:
- Đa tạ nhưng cái này muội không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-that-ra-nguoi-co-ban-linh-gi/94072/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.