Sáng hôm sau...
- Hoàng thượng có chỉ!
- Thần tiếp chỉ!
- Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết: ''miền Nam hiện nay đang gặp nạn đói kém lại thêm bọn cường hào cấu kết với Lỗ Bang không ngừng gây nên những trận giết người cướp của, tàn sát bá tánh lương thiện, tình thế cấp bách.. trẫm hạ lệnh phong Cảnh Hạo Nhiên làm Đại tướng quân chỉ huy hai đạo quân Tả - Hữu cấp tiến mang theo lương thực cứu đói, đồng thời tiêu diệt toàn bộ phản tặc. Khởi hành ngay sáng mai!'' Khâm thử!
- Thần.. tuân chỉ!
****
Nắm chặt chiếu thư trong tay, Cảnh Hạo Nhiên mi mắt nhíu lại, khẽ trút một hơi thở dài. Hắn thân là huynh trưởng lại phải chịu sự sai khiến của tiểu đệ mình... thật là.. quá bất công! Ngày hắn còn nhỏ, không hiểu sao mẫu phi lại không hề thương yêu hắn.. phải chăng hắn đã làm gì sai? Không! Hắn tự ngẫm lại, từ trước tới giờ hắn đều nghe theo người... làm mọi việc theo ý người.. người nói người thích sợi dây trân châu của thái hậu.. hắn liền đến đó trộm về cho người, người nói Cảnh Hạo không biết lớn nhỏ lại thẳng tay đẩy người xuống nước.. hắn liền tìm cách khiến cho tên nhóc Cảnh Hạo bị một phen uống nước!.. Hắn vì người làm tất cả.. nhưng.. hắn đã được cái gì? Không! Hắn không được gì cả! Phụ hoàng ghét hắn! Hoàng hậu nương nương ghét hắn! Triều thần ghét hắn! Đến cả người mẫu phi mà hắn xem là người mẹ tốt nhất.. cũng ghét hắn! Nhưng.. ai là người đã dạy hắn làm những việc đó? Cũng chính bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-that-ra-nguoi-co-ban-linh-gi/94060/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.