Edit & beta: Thiên Mạn
Suy nghĩ thật lâu, Lạc Nhất Nhất nhìn tiểu sói con nghẹn ngào nói: “Liệt, thực xin lỗi. Lần này ta không có biện pháp ích kỷ nhìn Minh ca ca ở trước mặt ta chết đi. Ta không có biện pháp mang theo cả đời áy náy cùng lương tâm khiển trách mà sống. Cả đời này, cho dù ngươi vĩnh viễn đều là tiểu sói con, cũng không quan hệ, ngươi vĩnh viễn là Liệt của ta, là phu quân của ta. Ta sẽ vĩnh viễn không rời bất khí cùng ngươi, cùng ngươi bên nhau đến khi chết đi.”
Mọi người nhìn Lạc Nhất Nhất, trong lòng một trận toan chát, Lạc Nhất Nhất vì Phong Liệt có thể không để ý sinh mệnh giờ phải làm ra lựa chọn như vậy, là chuyện tàn nhẫn cỡ nào.
Lúc Lạc Nhất Nhất chuẩn bị đặt đá thủy tinh lên miệng vết thương Phong Minh, một thanh âm nhược nhược, thật cẩn thận truyền đến: “Ta có thể xem vết thương của hắn sao? Có lẽ ta có biện pháp.”
Giờ phút này, thanh âm nhược nhược như âm thanh của tự nhiên gõ vào lòng mọi người. Mọi người nhất tề xoát xoát nhìn về phía nơi phát ra thanh âm, chỉ thấy một tiểu cô nương mười ba, mười bốn tuổi tránh ở sau một đại thụ. Thấy mọi người đều nhìn nàng, lại nấp vào đại thụ một chút.
Mộng Toa bước nhanh đi qua, lôi tiểu cô nương ra, vội vàng nói: “Manh Manh, ngươi biết chữa thương?” Tiểu cô nương kêu Manh Manh gật gật đầu. Mộng Toa chạy nhanh đưa Manh đến trước mặt Phong Minh, nàng hiện tại cũng là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-sung-the/1918657/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.