Chương trước
Chương sau
Trở lại Yêu VươngThành, còn chưa kịp nhìn Tiêu Liên Nhược, Mạc Vân liền lòng như lửa đốtđưa Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất đến một địa phương trống trải, sau đóhưng phấn lấy ra hai kiện nhuyễn giáp màu đỏ đưa cho Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất, nói: “Mau nhìn xem, đây là đại lễ ta tặng cho các ngươi.”

Lạc Nhất Nhất tiếp nhận nhuyễn giáp hỏi: “Sư phụ, nhuyễn giáp này đaothương bất nhập?” Mạc Vân khoát tay áo, cười to nói: “Chỗ nào sẽ hẹp hòi như vậy. Hiện tại bộ dạng nhuyễn giáp này, binh khí bình thường khẳngđịnh là đao thương bất nhập, bất quá đều chỉ là vì thuận tiện cho cácngươi mặc. Quan trọng là áo giáp này có thể biến ảo thành ba loại hìnhthái. Một loại là có tính chất phòng ngự rất mạnh – phòng ngự chi khải,một loại là tăng mạnh tính công kích – công kích chi khải, còn có mộtloại là đề cao tốc độ - cực nhanh chi khải, các ngươi thử xem xem.”

Lạc Nhất Nhất ngạc nhiên không thôi, không nghĩ tới sư phụ luyện ra đồ tốtnhư vậy. Vội vã mặc vào, căn cứ bản thân ý niệm, thử một chút, áo giápquả nhiên có được lực lượng theo như lời Mạc Vân nói. Đổi thành dạngphòng ngự chi khải, áo giáp lập tức trở nên cứng rắn vô cùng, nhưng mặc ở trên người lại không có gì không khoẻ. Đổi thành dạng công kích chikhải, áo giáp sẽ phát ra lực lượng phối hợp cùng mình công kích. Đổithành dạng cực nhanh chi khải, áo giáp còn mang theo hai cánh, đề caotính linh hoạt.

Lạc Nhất Nhất bổ nhào vào trên người MạcVân, kích động không thôi kêu to: “Oa, sư phụ, ngươi thật sự là quá lợihại, rất giỏi.” Mạc Vân đắc ý nói: “Kia cũng không, tu luyện cản khôngnổi, làm sư phụ, dù sao cũng phải có chỗ hơn người đi. Lần này ít nhiềulà nhờ Phong Mộ Hàn đưa cho ta sách về phương diện luyện khí, còn có lửa của Băng Huyền, bằng không ta cũng không có bản sự lớn như vậy.”

Lạc Nhất Nhất trảo Băng Huyền trên vai Mạc Vân, xoa nhẹ lại nhu, cười tonói: “Không nghĩ tới Băng Huyền ngươi lợi hại như vậy a.” Băng Huyềnchạy ra ma trảo của Lạc Nhất Nhất, kêu lên: “Nữ nhân này, có người cảmtạ người khác như ngươi sao?”

Phong Liệt đi ra phía trướccòn thật sự nói: “Cảm ơn sư phụ.” Đây là lần đầu tiên Phong Liệt thật sự kêu Mạc Vân là sư phụ, Mạc Vân nghi hoặc nói “Ta không phải treo biểnhành nghề sao? Miễn cưỡng tính là sư phụ Nhất Nhất, tuy thực lực của tachưa từng vượt qua ngươi, cũng không giúp qua ngươi cái gì, lúc trướcchỉ là vì thuận lợi hành tẩu, tùy tiện kêu kêu.” Phong Liệt nói: “Ngươi không phải cho tới bây giờ đều xem ta cùng Nhất Nhất là đứa nhỏ củamình mà đối đãi sao?” Mạc Vân ha ha cười nói: “Đúng thế, tiếng sư phụnày ta liền nhận.”

Lạc Nhất Nhất ở chỗ này hưng phấn biếntrang, nàng đối công năng của áo giáp cùng tạo hình đều khá vừa lòng.Nhìn áo giáp trên người Phong Liệt, Lạc Nhất Nhất cười nói: “Liệt, chúng ta mặc trang phục tình lữ nga, đi đến nơi nào người ta đều biết chúngta là một đôi.” Phong Liệt cười gật gật đầu, hắn cũng phi thường vừalòng kiện áo giáp này.

Lạc Nhất Nhất quay đầu đối Mạc Vânnói: “Sư phụ, mấy thứ tạo hình đều là màu đỏ, màu sắc rất bừa bãi.” MạcVân cười to nói: “Kia cũng không, đồ đệ Mạc Vân ta, như thế nào có thểkhông bừa bãi đâu.”

Băng Huyền còn cho Lạc Nhất Nhất cùngPhong Liệt biết một tin tức thực làm cho người ta cao hứng: nó phát hiện Xích Ly Thảo chậm rãi trở nên sáng bóng, tuy rằng còn không quá rõràng, nhưng mỗi ngày đều có biến hóa vi diệu. Chiếu loại tình huống nàyxem ra, Xích Ly Thảo hẳn là rất nhanh có thể thức tỉnh.

Trở lại Liên Trúc Cung, Tiêu Liên Nhược đã sớm kiển chân ngóng chờ. PhongMộ Hàn bất đắc dĩ đứng ở phía sau, xem ra vị trí của hắn giảm xuốngkhông ít đâu, hắn cũng là vừa trở về, đơn giản bàn giao mọi chuyện,trước tiên chạy tới. Kết quả hiện tại bị quăng qua một bên.

Âu Dương Linh Nhi nhìn Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt cùng mặc nhuyễn giápmàu đỏ, trong lòng có chút khó chịu, bọn họ thoạt nhìn càng ngày càngthân thiết. Vì sao cố tình tại thời điểm đó nàng lại muốn đột phá? Nếunhư nàng cũng đi theo, cùng Phong Liệt kề vai chiến đấu. Có phải PhongLiệt sẽ có thể chú ý tới nàng tồn tại hay không? Kết quả liền cùng hiệntại không giống nhau? Chẳng lẽ hết thảy đều là thiên ý sao? Thật sự muốn thả ra đoạn tình cảm còn chưa bắt đầu này?

Mọi người đều vì mấy người an toàn trở về mà vui vẻ, cho nên không chú ý tới cảm xúc ÂuDương Linh Nhi biến hóa. Lạc Nhất Nhất tuy rằng chú ý tới, nhưng nàngchỉ có thể cố ý xem nhẹ, không tỏ vẻ gì. Kỳ thật từ đáy lòng, nàng vẫnrất thích Âu Dương Linh Nhi loại người thẳng thắn này, nàng ấy có bảnthân kiêu ngạo, có gan theo đuổi điều mình muốn. Nếu như không vì chuyện này, nàng thực nguyện ý cùng nàng ấy làm bằng hữu.

Nhưnglà, đứng ở trên lập trường của nàng, nếu như nàng chủ động tỏ vẻ hữuhảo, thực dễ dàng làm cho Âu Dương Linh Nhi lầm cho rằng nàng là đangkhoe khoan. Mà nàng cũng không có khả năng hào phóng đến đem phu quânbản thân cho ra ngoài. Cho nên, chỉ có thể đợi, đợi có một ngày, nàng ấy chân chính buông ra, các nàng có lẽ có thể trở thành bằng hữu tốt. Nếunhư không được, nàng nghĩ, loại người kiêu ngạo giống như Âu Dương LinhNhi, nhiều nhất là các nàng trở thành người xa lạ, cũng sẽ không bởi vìchuyện này trở thành địch nhân.

Trừ bỏ chút nhạc đệm ấy, tiệc tối coi như là hoà thuận vui vẻ, ba người ăn ý không đề cập tới chiến trường hiểm ác.

Ngày hôm sau, Lạc Nhất Nhất còn làm ra một chuỗi phong linh cho Phong Minhtreo trong phòng, nói là phòng hắn cùng người của hắn giống nhau đều ưunhã, lạnh như băng, không điểm tức giận. Lo lắng Phong Minh thích yêntĩnh sẽ trực tiếp quăng phong linh đi, Lạc Nhất Nhất thao thao bất tuyệt nói một lần không sót một chữ những lời nàng đã chuẩn bị tốt.

Phong Minh không hề phản ứng nghe xong, Lạc Nhất Nhất cảm giác nàng một quyền đánh vào bông. Đang muốn tiếp tục khai đạo, Phong Minh mở miệng nói:“Cảm ơn”. Lạc Nhất Nhất sửng sốt trong chốc lát, vui vẻ không thôi. Đối với kết quả này rất vừa lòng, vui tươi hớn hở đi ra ngoài.

Gió nhẹ thổi tới, làm phong linh hơi hơi đong đưa, phát ra thanh âm thanhthúy dễ nghe. Thanh âm thanh thúy kia nghe qua làm cho tâm tình người ta cũng sáng sủa rất nhiều. Phong Minh nhìn phong linh màu tím tùy gióđong đưa, yên lặng nghĩ: có lẽ, ở trên đời này, cũng không như mình chorằng không thú vị như vậy.

Nhìn Lạc Nhất Nhất vui vẻ từphòng Phong Minh đi ra, Phong Liệt hắc nghiêm mặt kéo Lạc Nhất Nhất đếnmột bên, hỏi: “Ngươi có phải coi trọng sắc đẹp tên kia hay không?” LạcNhất Nhất không nghĩ tới bị Phong Liệt tóm gáy. Chính tâm hư đâu, ngheđược lời Phong Liệt nói, xấu hổ cười cười, biết hiện tại nói cái gìPhong Liệt đều nghe không vào, lúc này chỉ có thể dỗ.

Phong Liệt lại càng thêm kiên định, Lạc Nhất Nhất khẳng định là coi trọng sắc đẹp tên kia. Cho nên, ở trong lòng Phong Liệt, Lạc Nhất Nhất có cáikhuyết điểm thứ nhất: háo sắc. Làm Lạc Nhất Nhất buồn bực không thôi,danh dự nàng cứ thế bị hủy, ánh mắt Liệt nhìn nàng, rõ ràng nhắn dùm một cái tin tức: háo sắc, háo sắc.

Từ khi phát hiện Xích LyThảo chậm rãi khôi phục sáng bóng, Băng Huyền liền nhìn chằm chằm XíchLy Thảo nằm trong hộp gấm. Không muốn bỏ qua thời khắc nó tỉnh lại. LạcNhất Nhất nhìn Băng Huyền như vậy, vì Xích Ly Thảo cảm thấy cao hứng, nó khổ tẫn cam lai.

Mấy ngày nay Xích Ly Thảo sáng bóng khôiphục rất nhanh, biết Xích Ly Thảo lập tức sẽ tỉnh, Lạc Nhất Nhất vàPhong Liệt cũng cùng Băng Huyền canh giữ ở bên hộp gấm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.