Phong Mộ Hàn sau mấy ngày bận rộn, liền chèn ép cỗ tiểu bạo động kia xuống, làm cho hắn có chút khó hiểu là: nếu như chỉ là tiểu bạo động, như thế nào khiến cho Phong Minh chú ý? Nhưng Phong Minh cũng không có tin tức khác truyền lại, ngẫm lại Phong Minh phỏng chừng rất mau trở về, liền không hề rối rắm, đến lúc đó lại hỏi rõ ràng cũng giống nhau.
Hắn hiện tại cũng càng ngày càng thích Liên Trúc Viên, tiếng cười vui nhiều hơn, Phong Liệt không còn đạm mạc. Tuy rằng không dám hy vọng xa vời, nhưng hắn vẫn thường thường sẽ nghĩ: nếu như Phong Minh và Phong Nhã cũng có thể dung nhập, thật có bao nhiêu tốt đâu?
Ngày này Phong Liệt mang Lạc Nhất Nhất đi vào bên hồ lần trước đụng phải Phong Mộ Hàn. Dựa vào cây, lẳng lặng đứng ở bên hồ, giống như là cùng Lạc Nhất Nhất chia xẻ bản thân từng vô số lần đứng cô độc như vậy. Bị vô tận xa lánh, xem thường, ngay lúc đó hắn bức thiết muốn biến cường ( trở nên mạnh mẽ),muốn chứng minh bản thân, muốn người khinh thường người của hắn bị dẫm nát dưới lòng bàn chân. Cho nên thường thường tới nơi này, nơi này có vũ khí của hắn.
Đang lúc hai người ra vẻ linh hồn trao đổi, một trận rất nhỏ tiếng bước chân truyền đến, Lạc Nhất Nhất quay đầu vừa thấy, nhất thời sợ ngây người. Nàng cảm giác nàng nhìn thấy trích tiên hạ phàm, người tới quần áo trắng thắng tuyết, mi dài như liễu, thân như ngọc thụ, một đầu tóc dài màu ngân bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phu-sung-the/1918597/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.