Tiệc mừng thọ tiến hành rất thuận lợi, sứ giả các quốc gia dồn dập đưa lên hậu lễ cho Nam Thiển Mạch, mà khóe miệng Nam Thiển Mạch vẫn mang theo ý cười dịu dàng đoan trang, ngay cả nụ cười cũng không có chút tỳ vết nào.
Nàng trò chuyện cùng sức giả các quốc gia, nói năng tự nhiên mà nhìn xa trông rộng, khiến sứ giả các quốc gia sôi nổi cảm phục, còn Cung Huyền Thanh nâng má, uống một ít rượu, xa xa nhìn Nam Thiển Mạch, khóe miệng vẫn luôn mang theo một nụ cười ôn nhu.
"Chủ nhân, hôm nay nhìn Thái hoàng Thái hậu thật đẹp."
Ninh Nhi cũng không khỏi than thở, người ba mươi lăm tuổi, vẻ ngoài lại trẻ trung như chỉ hơn hai mươi tuổi, hơn nữa trong lúc vung tay nhấc chân đều ưu nhã, ăn nói tự nhiên, thực sự không cách nào để cho người ta soi mói ra bất kì khuyết điểm gì.
"Ừm, nàng vẫn luôn rất đẹp."
Trong lòng Cung Huyền Thanh nở hoa, chỉ là luôn không biểu hiện ra mặt, nhưng Nam Thiển Mạch được người khác thật lòng tán thưởng, nàng đúng là cảm thấy mặt mũi sáng sủa.
Lúc này Cung Huyền Thanh lại cảm thấy được ánh mắt nóng bỏng kia, không phải đến từ Nam Thiển Mạch, mà là...
Cung Huyền Thanh lại nhìn sang Tô Diệc Nho, nam nhân kia vừa vặn ngơ ngẩn nhìn mình, lúc thấy mình nhìn sang, lập tức lại thu hồi ánh mắt.
Cung Huyền Thanh cười khẽ, nàng có thể nhìn ra Tô Diệc Nho yêu thích mình, giống như những nam nhân khác, trông thấy mình liền nhìn chằm chằm không ngừng.
Nàng cũng không thèm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phi-nguoi-qua-can-ro/1423877/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.