Lại bắt đầu một ngày mới, Tư Du vẫn thức dậy đúng giờ vô cùng, làm bữa sáng cho em trai xong, cô cũng tranh thủ ăn một chút rồi mới đi học. Vừa bước khỏi nhà được vài bước, cả người cô liền đứng sựng. Tử Ngạn đứng tựa vào cột đèn cũng mỉm cười đi lại. Đứng chờ ở đây thật là cả chân muốn tên rần hết cả lên
Nháy mắt vài cái, Tư Du ngoảnh đầu bước đi, không quan tâm lí do tại sao hắn xuất hiện ở đây, tại sao lại đi theo cô đến trường. Mà đúng rồi, hắn cũng đi học, nhưng tại sao sáng sớm phải đến đây, không lí nào lại muốn đi học với cô. Tư Du sởn da gà, không phải là như cô nghĩ đi, có lẽ cô quá đa nghi, có lẽ hắn chỉ tiện đường, chỉ tiện đường đi qua con hẻm nhỏ ngoằn nghèo sâu hoắm này thôi??!!!
Ý nghĩ này nhanh chóng làm lu mờ lí trí của cô. Cuối cùng là tại sao? Cô rất muốn hỏi cho ra nhẽ, cũng muốn cảnh cáo hắn sau này đừng xuất hiện quanh khu vực nhà cô nữa. Nhưng mà cô là lười mở miệng nói chuyện với người. Quyết định để cho hắn chết tâm đi. Nhìn môi cô hơi mím, ánh mắt vẫn mở to nhìn đường thì hắn không nhịn được cười. Hẳn là cô đang cố nén giận
- Mình gửi xe gần đây, tiện thể đi bộ cùng đi học với cậu, dù sao thời gian cũng còn sớm, đi bộ rất tốt - gửi xe gần đây? Có xe không đi, lại đi bộ cùng cô, coi như là muốn tập thể dục, hắn có thể đi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-trai-tim-sat-da/75384/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.