Nhìn vẻ mặt quẫn bách của Hoắc Cảnh Thanh, Hoắc Cảnh Hiền vội vàng nhường cho cô một chỗ ngồi trống phía trước.
“Hoắc Cảnh Thanh, em nói thật cho anh biết, em và Tiêu Văn Nam quen biết nhau như thế nào vậy. Rốt cuộc em đang giấu anh chuyện gì?” Hoắc Cảnh Hiền đè thấp giọng xuống, nghiêm túc hỏi Hoắc Cảnh Thanh."
Tiêu Văn Nam rất ít khi có mặt ở trường, bình thường ngoại trừ những lúc phải lên lớp thì căn bản không ai thấy anh ở đâu và một tuần anh cũng chỉ có một buổi có tiết.
Về sau nghe mấy người Hướng Túc nói thì anh mới biết hóa ra Tiêu Văn Nam có thân phận không đơn giản.
Hoắc Cảnh Thanh ngập ngừng ấp ủng, cô không dám nói nhiều: “Em chỉ gặp anh ta có một lần. Em thấy trông hơi quen mặt nên mới ra chào hỏi nhưng hình như em nhận lầm người rồi... Ha ha.” Hoắc Cảnh Thanh cười ha ha rồi quay phải quay trái nhìn xung quanh.
Hoắc Cảnh Thanh cũng không dám nói thẳng với Hoắc Cảnh Hiên rằng cô vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình với Tiêu Văn Nam.
Thấy biểu cảm của Hoắc Cảnh Thanh như vậy thì Hoắc Cảnh Hiên cũng rõ chuyện. Anh và Hoắc Cảnh Thanh là anh em ruột, trong lòng cô đang nghĩ gì chẳng lẽ anh lại không biết hay sao? Rõ ràng bộ dạng này của Hoắc Cảnh Thanh là đang nói dối anh.
Hoắc Cảnh Hiền không định hỏi thêm nữa vì anh biết thừa có hỏi thêm nữa thì Hoắc Cảnh Thanh cũng không nói thật cho mình biết.
Vả lại bây giờ Hoắc Cảnh Thanh cũng không phải là trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-tan-phe/1704678/chuong-441.html