*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không nghĩ rằng cô lại có tiền như
vậy.
Lúc trước, chính những thứ này đã
hãm hại Diệp Bách Nhiên, nếu như
Diệp Thiến Nhi không tốt, cô sẽ đưa
một phần trong số tiền này cho Diệp
Bách Nhiên an dưỡng tuổi già, còn lại
một phần sẽ quyên góp cho xã hội.
Đứng ở ngoài cửa đợi Lữ Hoàng
Trung, một lát cô đã nhìn thấy anh ta
mua một đống lớn đồ ăn.
Chị Tiết vừa đi ra ngoài mua
nguyên liệu nấu ăn bỗng nhiên tỏ ra
hoảng sợ: "Mợ chủ... Mợ chủ..."
Người bên cạnh nghe thấy chị Tiết
gọi cũng đi tới xem như thể nào: "Sao
thế?"
"Không... Không có gì. Chị ấy nghĩ,
những chuyện này không nên nói với
người khác, lỡ như có nhiều người biết
thì sẽ không tốt, nhất là bây giờ còn đi
cùng bác sĩ Lữ ra ngoài.
Tưởng tượng một chút, quả thật
bác sĩ Lữ đối xử rất tốt với Diệp Tĩnh
Gia...
Dọc đường đi, tâm trạng của chị
Tiết rất nặng nề, lúc đi mua đồ ăn, nếu
không phải đi cùng với người giúp việc
khác thì chị Tiết đã tính sai số tiên rồi.
"Chị, chị làm sao thế? Nhìn chị có
vẻ không được tốt cho lắm” Một người
nhỏ tuổi nhìn về phía chị Tiết hỏi.
"Em thì biết gì chứ, đi làm việc của
em đi, đừng quan tâm nhiều như vậy.
Chị Tiết khá lớn tuổi, ở nhà họ Hoắc
cũng rất lâu nên nói chuyện vẫn có sức
nặng.
Tâm trạng của chị Tiết vào buổi tối
cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-tan-phe/1704413/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.