*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiện thể dẫn hai cô đi ăn luôn” Lữ
Hoàng Trung rất biết cách ăn nói,
Domoto Sakura biết rất rõ điều đó, nên
cũng không so đo với anh ta.
“Được thôi, đợi chút tôi gọi họ đi
ăn” Rất nhiêu chuyện chỉ cân cô chủ
động thì sẽ có ý nghĩa, lúc đầu cô cũng
nghĩ như thế, nhưng lúc này khi nhìn Lữ
Hoàng Trung thì lại thấy anh anh đang
nhìn hướng khác.
Diệp Thiến Nhi và Diệp Tĩnh Gia từ
trong phòng đi ra.
“Thế nào, có đẹp không?” Diệp
Tĩnh Gia vui vẻ cười, có vẻ như rất thích
cái váy.
Lữ Hoàng Trung nhìn Diệp Tĩnh Gia
một cách đăm chiêu, mọi thứ đều hiện
lên trong mắt rồi. “Thật ra tôi cảm thấy
có rất nhiêu chuyện không cần nói rõ
đâu.” Bây giờ anh biết rõ việc gì nên
làm và việc gì không nên làm, tự nhiên
cũng không so đo những chuyện
không có căn cứ như vậy nữa.
“Đẹp lắm, cô có mắt nhìn đấy” Anh
ta không định giải thích cái gì với Diệp
Tĩnh Gia cả, nhưng nói ra cũng không
có tác dụng gì.
“Chuyện gì tôi cũng biết hết đấy.
Anh không cần nói ra, chỉ cần là chị tôi
chọn, chị tôi cho rằng nó đẹp, anh cũng
cảm thấy nó đẹp, đúng không” Cô ta
cười nói một cách thoải mái, cái này thì
Lữ Hoàng Trung lại quá rõ rồi.
Domoto Sakura đứng một bên
nhưng anh ta vốn không để ý đến. “Tốt
xấu gì anh cũng nhìn cô Domoto một
cái chứ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-tan-phe/1704410/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.