Chương trước
Chương sau
“Làm sao vậy, Thanh Nhi?” Ngày thường cũng không thấy Đinh Thanh Uyển ăn cơm cùng bà, lần này chủ động tới, nhất định là có việc tìm bà.
“Con không biết nên làm cái gì bây giờ, mới đến hỏi dì.” Cô ta nói xong, tỏ ra ủy khuất, luôn muốn nói rõ cùng dì Hoắc chút chuyện, nhưng như thế nào cũng nói không rõ: “Con cảm giác lúc này, rất cố gắng mới có thể cùng dì giải thích rõ ràng một số chuyện.” Đinh Thanh Uyển ủy khuất, như có rất nhiều chuyện.
“Không có việc gì, nếu Minh Vũ ức hiếp con, nói cho dì, dì sẽ làm chủ cho con.” Thái độ khác với Diệp Tĩnh Gia, mẹ Hoắc Đinh Thanh Uyển kia rất vừa lòng.
Đinh Thanh Uyển có ủy khuất, lại mang bộ dáng ẩn nhãn.
“Thôi, không có việc gì, con không có gì nói, ăn cơm ăn cơm.” Đinh Thanh Uyển vốn dĩ chính là cái người đẹp, hiện tại bộ dáng thật nhu nhược đáng thương: “Dì, cố ý mua đồ ăn dì thích ăn, nếm thử.” Đây chính là đầu bếp tốt nhất Giang Thành làm, người bình thường không biết xếp hàng bao lâu mới có thể mua được.
Nhưng là mẹ Hoắc thì không cần.
“Được, nhìn là biết là ai làm, con cũng thật hiểu dì.” Mẹ Hoäc nói xong, đối với Đinh Thanh Uyển mỉm cười, cô gái luôn làm cho người ta thích.
“Không có việc gì, chỉ cần dì thích là tốt.” Nói xong săn sóc cười, rất nhiều lúc mẹ Hoắc không dễ nói chuyện, nhưng rất nhiều lúc lại rất dễ dàng nói chuyện, dù sao Đinh Thanh Uyển đại khái biết nên đối phó với mẹ Hoắc như thế nào.
“Đúng rồi, Minh Vũ gần nhất thế nào, còn liên hệ với Từ Thanh Lam sao?” Mẹ Hoắc ăn cơm, nhịn không được hỏi một câu.
“Dạ… Khá tốt.” Cô hiển nhiên là có chút do dự, sau đó còn nói thêm, phảng phất là sợ nói cái gì làm mẹ Hoắc không vui.
Xem bộ dáng Đinh Thanh Uyển, mẹ Hoắc liền biết Hoắc Minh Vũ lại như cũ: “Đứa con trai này thật là, một chút đều không biết cố gắng” Từ Thanh Lam giờ phút này ở nhà cảm thấy không thoải mái, cô cảm thấy gần đây Minh Vũ luôn cùng nói về Diệp Tĩnh Gia, Diệp Tĩnh Gia.
Đề tài đó có gì hay ho, Diệp Tĩnh Gia có chỗ nào tốt? Cô ấy tùy hứng không hiểu chuyện, Diệp Tĩnh Gia ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, cho nên mẹ Hoắc thích Diệp Tĩnh Gia không thích cô? Nói đùa, cô căn bản không cảm thấy mình có gì không tốt, mẹ Hoäc không thích, cũng không phải cô không đúng.
Chỉ là dù mình như thế nào nói với Hoắc Minh Vũ, giống như đều tìm không thấy đáp án vừa lòng Hoắc Minh Vũ.
Đơn giản cũng không thèm nghĩ, cũng không đi tự hỏi, rốt cuộc rất nhiều chuyện đều yêu cầu chính mình đi cảm nhận: “Thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt, tôi cảm thấy mình cái gì cũng tốt, lại cảm thấy mình cái gì đều không tốt” “Đừng nghĩ lung tung, về sau gả đến nhà họ Hoắc chúng ta, con sẽ dễ chịu hơn nhiều, khổ con rồi.” Mẹ Hoắc vẫn rất tốt, đặc biệt thật sự quan tâm Từ Thanh Lam.
Hiện tại xem Từ Thanh Lam tự mình sa ngã, có chút lo lắng: “Không có gì vất vả không vất vả, đều là con tự mình tìm, kỳ thật con thật sự thực thích Minh Vũ, chỉ tiếc…” Nói một nửa, một nửa kia để lại cho mẹ Hoắc suy nghĩ.
Cô đương nhiên là không thích Hoắc Minh Vũ, chẳng qua trước mắt không thể không nói ra lời trái lương tâm: “Con gái ngoan, đều do dì không dạy được Minh Vũ, đứa con này tính tình rất không tốt rồi.” Đối lập Từ Thanh Lam, Hoắc Minh Vũ thực thật quá đáng, chỉ là dù sao cũng là con trai mình, quá khó cũng không nói được nên lời.
“Dạ, không sao, dì ăn nhiều một chút, có thể cùng dì con rất vui, nhiều năm như vậy con vẫn luôn kính trọng dì.” Nói xong cũng không xem mẹ Hoắc, bản thân cứ nghĩ sẽ tốt, nhưng đối mặt với mẹ Hoắc, tốt đều thành hư.
“Không sao cả, nhanh ăn đi, con còn có nhiều việc chưa làm.” Mắt thấy mẹ Hoắc biểu tình buông lỏng, Đinh Thanh Uyển nhân cơ hội nói với mẹ Hoắc.
Đinh Thanh Uyển theo lý thuyết thì không có làm gì cả, c không phải vẫn luôn làm sao để Hoắc Minh Vũ đối tốt với cô sao? Cô sợ đứa con trai này, cũng sẽ không đối tốt với Đinh Thanh Uyển: “Thanh Nhi, con có gì không hài lòng, thì nói với dì, dì đi tìm Hoắc Minh Vũ tính sổ.” Dám không nghe lời bà nói, đứa con trai này thật là thiếu giáo dục.
“Không có, dì, Minh Vũ rất tốt, anh ấy cũng xem còn là người một nhà, cho nên mới..” Nói một nửa dư lại khiến cho mẹ Hoắc tự nghĩ.
Xem biểu tình của cô liền biết Hoắc Minh Vũ xác thật đối xử không tốt với cô: “Không có việc gì, con cứ nói dì, dì làm chủ, dì một lát liền đi tìm nó, hôm nay toàn công ty đều không tăng ca, nó dám để con tăng ca, nhất định là cố ý.” Cuối tuần, một tháng, thật vất vả hôm nay có buổi tối không tăng ca, ngày mai được nghỉ.
Hoắc Minh Vũ còn để Đinh Thanh Uyển tăng ca tuyệt đối là cố ý.
Nhà họ Đinh tuy rằng không phải nhà có gia thế khủng, nhưng ở Giang Thành cũng nổi danh có máu mặt, căn bản không cần Đỉnh Thanh Uyển đi làm kiếm tiền, làm như vậy thuần túy là vì xúc tiến cảm tình hai người, kết quả Hoắc Minh Vũ thật sự thật quá đáng: “Được rồi, con đừng nói như vậy nhiều, dì thật sự là phiền.” “Đừng, dì, anh ấy sẽ cho rằng con nói với dì, anh ấy nói không xem con là người ngoài, cho nên người khác nghỉ, con vẫn làm, xem con là người một nhà..” Lời này là Hoắc Minh Vũ nói, cô cố ý nói cho mẹ Hoắc nghe.
Kêu cô nói cái gì đó, còn làm cô tăng ca, là xem cô như người một nhà.
“Được rồi, dì cũng không làm khó Minh Vũ, buổi tối dì làm nó tăng ca cùng con, con thấy thế nào.” Mẹ Hoắc nghĩ ra ý kiến hay, nếu Hoắc Minh Vũ muốn tăng ca, vậy cùng Đinh Thanh Uyển tăng ca đi.
“Tốt ạ.” Nói xong vẻ mặt thẹn thùng cúi đầu: “Nhưng là, dì có thể nghĩ cách không cho anh ấy biết không?” Cô đối phó mẹ Hoäc là tùy tiện, mẹ Hoäc đều sẽ không nói cái gì: “Dì đương nhiên biết, con yên tâm hảo.” Gần đây Từ Thanh Lam luôn là nghĩ cách tìm quan hệ, sau đó một lần nữa trở lại trong giới, cô căn bản không đem Đinh Thanh Uyển để vào mắt, rốt cuộc Hoắc Minh Vũ không noi yêu, như thế nào đều không thành.
Hiện tại trong lòng tràn đầy oán hận với đối Diệp Tĩnh Gia, người phụ nữ kia, đáng chết, nếu không phải cô ấy, Hoắc Minh Vũ căn bản sẽ không đối với cô tuyệt tình như vậy.
Nghĩ đến mỗi lần Hoắc Minh Vũ nhắc tới bộ dáng Diệp Tĩnh Gia, trong lòng liền ghen ghét dữ dội.
Lúc trước Diệp Tĩnh Gia cùng cô nói nên như thế nào đối phó mẹ Hoắc, còn ước định cùng cô và Hoắc Minh Vũ, hiện tại xem ra chỉ là nói giỡn, không nghĩ tới Diệp Tĩnh Gia có tâm kế, mệt cô đem cô ấy coi như chị em tốt, lại đối đãi với cô như vậy, chuyện này cô không để yên.
Từ sự kiện trước kia, Hoắc Minh Vũ lần tìm cô, tuy rằng đã xảy ra chuyện không thoải mái, nhưng cuối cùng, Hoắc Minh Vũ vân để cho cô rất nhiều tiền.
Kia có ích lợi gì? Một ít tiền đó cô không quan tâm.
Chỉ là hiện tại nói cái gì đều trễ, Hoắc Minh Vũ tỏ vẻ không có gì, làm Từ Thanh Lam không có cách.
Căn bản không biết thế nào mới có thể bắt lấy người đàn ông này.
Nghĩ đến đây, đối Diệp Tĩnh Gia càng bất mãn, gọi điện thoại cấp Hoắc Minh Vũ..
Lần trước tiếp điện thoại hậu quả cô còn nhớ rõ, hiện tại càng không muốn tiếp.
Tựa hồ là biết ý nghĩ của Từ Thanh Lam, anh không nhận điện thoại Từ Thanh Lam, thậm chí không biết nên làm cái gì: “Em rốt cuộc muốn anh làm thế nào?” Hạ quyết tâm không để ý tới.
Nếu quyết định chia tay, nên quyết tuyệt một chút, Từ Thanh Lam thật sự làm anh tổn thương.
Đây là lần đầu tiên, Hoắc Minh Vũ hạ quyết tâm chia tay.
Đinh Thanh Uyển gõ cửa, vào phòng nhìn đến Hoắc Minh Vũ vẻ mặt không vui. “Anh làm sao vậy?” “Nên nói làm sao vậy là tôi mới đúng, cô tới đây làm gì?” Đối Đinh Thanh Uyển, anh không có thiện cảm, không biết như thế nào, nhìn Đinh Thanh Uyển, liền cảm giác chính mình bị nắm chặt, một chút biện pháp đều không có.
“Được, tôi không có ý định nói chuyện với anh.” Không muốn cùng anh nói, lẽ ra nói giờ lại không nói.
Biết tính tình Hoắc Minh Vũ, cô cũng không cùng Hoắc Minh Vũ cứng đối cứng: “Tôi không nói chuyện với anh, chỉ muốn cùng anh giải trừ quan hệ, anh cảm thấy thế nào?” Thốt ra lời này xong, trong lòng có vô số oán hận cùng bất đắc dĩ, thậm chí không biết nên làm như thế nào, mới có thể cùng nhau hòa hợp: “Cô thật sự nguyện ý giải trừ quan hệ?” “Giúp nhà tôi đem miếng đấy kia mở ra, †ôi cảm thấy anh nhất định làm được đến.” Đỉnh Thanh Uyển chỉ có thể tự cứu, người khác căn bản không cứu cô được.
“Làm không được.” Hoắc Minh Vũ cười, đây chính là khó xử hắn, biết anh cái gì cũng làm không được, khiến cho anh làm cái gì, có thể.
Hiện tại trong lòng chỉ có thể cười khổ, rất nhiều chuyện vô luận cô kiên trì thế nào, hoặc muốn làm thế nào, đều không làm mọi người vừa lòng được: “Vậy chỉ có thể tổn thương nhau, chúng ta kết hôn đi, tôi sẽ nói với dì Hoắc.” Lúc cô nói chuyện này, gần như tuyệt vọng.
Xem cô biểu tình liền biết cô không muốn: “Cô rõ ràng không muốn, vì cái gì không kiên trì?” Anh vẫn có ý khuyên một chút, rốt cuộc có một số việc không thể xúc động: “Cái khác tôi không nói, liền nói hiện tại tình tình mẹ Hoắc được không, anh cũng biết mà.” “Cô có ý gì? Một hai phải cùng tôi kết hôn?” Anh cười, cảm giác thật giống như tiến vào một vòng tròn, hai người chờ anh kết thúc, nếu anh không hướng bên trong nhảy, thật giống như đồ ngốc.
“Không có cách, tôi cũng không muốn kết hôn với anh, chính là có hết cách.” Lời này là thật sự, hành chính là không nghĩ kết hôn, cũng trăm triệu không có cách nào, không biết nguyên nhân hoặc là lý do gì, có thể làm Hoắc Minh Vũ động dung.
“Được, xem như cô lợi hại, tôi đi hỏi một chút ý của anh trai.” Nói xong móc ra một điếu thuốc, bật lửa hung hăng mà hút.
Người phụ nữ này cùng thuốc độc rất giống nhau, luôn có biện pháp làm hắn khó xử.
Xem vẻ mặt của anh ta thì chính mình thắng, rốt cuộc rất nhiều thứ không có cách cùng Hoäc Minh Vũ nói rõ ràng, vậy nói với anh ta, chính mình không thích anh ta, chỉ là muốn miếng đất kia, đều không thể thỏa mãn: “Chờ tin tốt từ anh.” Lâu như vậy, diễn đều mệt mỏi, cô căn bản không nghĩ lại đi rắc rối nhiều như vậy, chỉ nghĩ muốn giải thoát.
Đến khi cô rời đi, Hoắäc Minh Vũ hung hăng mà đạp cửa. Sau đó thật lâu sau đều đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.