Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô hiểu rõ nên làm gì và không nên làm gì, nên trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều, có đôi khi, một số việc cô không thể khống chế được: “Các anh muốn đem tôi đi đâu?”
Dù sao vẫn phải sống tiếp, cô về nước, khó tránh sẽ bị bắt vì tội tham ô công quỹ, không bằng bỏ mặc chuyện kia.
Coi như chưa có gì xảy ra, nếu trở về bị bắt, vậy cứ ở đây tự tại.
Cô hận thế giới này, hận mọi người, cô muốn trả thù.
“Đi, chúng ta cùng nhau đi chơi.” Nói xong thì cô thay đổi sắc mặt quyến rũ, nhìn hai gã đàn ông trước mặt...
Diệp Tĩnh Gia cùng Hoắc Minh Dương đến công ty, cô có chút bị áp lực vì công ty quá lớn: “Tôi chưa từng tới Hoắc thị” Khi cô còn đi học có từng nghe quá, rất khó được tuyển vào, có cố gắng cũng khó vào được, không nghĩ tới hôm nay lại có thể đi vào bằng cách này.
“Gả đến nhà họ Hoắc lâu vậy mà không tới công ty đưa cơm cho chồng thật là thất trách” Anh nói Diệp Tĩnh
Gia làm bà chủ nhà họ Hoắc thất trách, Diệp Tĩnh Gia chỉ cười, rõ ràng do anh ta một hai không chịu cho cô cơ hội, cái gì cũng không thương lượng, cô còn có thể đưa cơm tới sao?
“Do tôi, đều do tôi không tới công ty đưa cơm cho anh." Diệp Tĩnh Gia không tin bản thân có thể nói ra lời này, thè lưỡi, không tính toán cãi lý cùng Hoặc Minh Dương.
“Được, vậy là tốt” Theo Hoắc Minh Dương vào công ty, Diệp Tĩnh Gia bị nhiêu ánh mắt chú ý, mọi người ai cũng muốn nhìn xem ai là người được gả vào nhà họ Hoắc.
Vừa mới nhìn thì cô gái kia không
có gì đặc biệt, không xinh đẹp xuất sắc, so sánh với Tô Thanh Anh bạn gái cũ của Hoắc Minh Dương thì kém xa.
“Sao như vậy nhỉ, có thể cùng cô ấy ở cùng nhau sao? Nhiều người bắt đầu thảo luận ngâm, ánh mắt Hoắc Minh Dương cũng chỉ có thế, đổi lại một người còn kém hơn người trước.
Chỉ là lời này đều phải sau khi Diệp Tĩnh Gia và Hoắc Minh Dương đi qua mới dám nói, nói chuyện này trước mặt Hoác Minh Dương, ai không biết anh ta bao che khuyết điểm, hậu quả không tưởng được, nên ai cũng không muốn ở Hoáắc thị nói bậy bạ.
“Được rôi, mọi người không có gì
cũng chuyện gì thi lo đi làm việc” Hoắc Minh Dương đi qua, lưu lại một câu.
Anh biết hôm nay Diệp Tĩnh Gia sẽ là tâm điểm, anh không thích người khác nhìn Diệp Tĩnh Gia, nhất là đàn ông.
Đồ của anh, chớ nhìn chớ động đến.
Hoặc Minh Dương tới rồi, nhìn cũng không được nhìn.
“Mau mau, mau làm việc. Các giám đốc bộ phân nhanh phân phó công việc, không dám quấy rây hứng thú của Hoắc Minh Dương, nếu không bọn họ đừng nghĩ đến chuyện tốt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.