Lâm Khiết Vy bị dẫn vào trong, tay vẫn còn cột lại vì cô làm hại cậu chủ Hạ, bị thuộc hạ trực tiếp đẩy vào trong. Lâm Khiết Vy cả người đứng không vững, té ngã trên thảm.
“Khiết Vy.
Hạ Dịch Sâm theo bản năng muốn qua đỡ, cả người từ trên giường ngã xuống. Miệng vết thương trên cổ lập tức chảy ra một chút tơ máu.
“Cậu chủ, bác sĩ không cho anh cử động, bảo anh nằm tịnh dưỡng.”
Hai mắt Hạ Dịch Sâm tức giận: “Ai cho các ngươi trói cô ấy? Nhanh thả cô ấy ra. Lâm Khiết Vy, em có sao không? Có chỗ nào khó chịu không?”
Thuộc hạ bên cạnh bị giáo huấn hơi bất đắc dĩ mà không nói được gì, đi tới nhanh chóng cởi dây thừng ra.
Lâm Khiết Vy xoa xoa cổ tay bị đau, cười lạnh một tiếng: “Hạ Dịch Sâm, anh còn làm ra bộ dạng giả tao cho ai xem chứ? Tôi biết trong lòng anh bây giờ oán giận tôi, muốn trả thù tôi như thế nào thì tùy anh.”
Hạ Dịch Sâm giật mình: “Anh chưa từng oán giận em.”
“Tôi cũng không cùng anh giả bộ nữa. Nếu như còn có cơ hội tôi nhất định sẽ giết anh”
Hạ Dịch Sâm liền như vậy mà dựa vào méo giường, ngồi ở trên thảm trải sàn vài phần nhợt nhạt, vài phần tà mị. Nghe thấy lời này nhịn không được thấp giọng cười ha ha, trong ý cười đều là chua xót.
“Đúng, đúng, đúng. Em từ trước đến nay cũng không muốn ở lại bên cạnh tôi. Nhưng tôi không ngờ rằng em thế nhưng muốn giết tôi. Có điều, có thể chết ở trong tay em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790328/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.