Lâm Khiết Vy vội vàng đứng lên, nhanh chóng rửa mặt, vào phòng quần áo chăm chú tìm một chiếc váy, lại chọn một món trang sức vừa hiếm thấy vừa đơn giản, buộc một ít tóc lên còn lại để xõa trên vai, dùng một cái kẹp tóc trân châu kiểu dáng hồ điệp.
Nhìn qua gương, cũng thấy mặc như vầy rất phù hợp, dù sao cũng là đi tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường long trọng, không thể quá đơn giản được.
Lâm Khiết Vy từ trên cầu thang uốn cong đi xuống dưới, Mạc Lâm Kiêu vừa lúc đứng ngay ở dưới bậc thang, ngẩng đầu lên nhìn vào cô, trong lúc nhất thời kinh ngạc như gặp thần tiên, nháy mắt ngây ngốc đứng ở đó.
Cô bình thường không trang điểm, vốn để mặt mộc đã cực kỳ đẹp đẽ, hôm nay mặc bộ trang phục như này, thì đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Váy dài màu lam nhạt, chất vải mềm mại, đem dáng người hoàn mỹ của cô lộ ra những đường cong, ngực thì có ngực, eo thì có eo, Mạc Lâm Kiêu nhìn thấy đáy mắt bốc hỏa, thật không muốn để cho bộ dáng mê người chết tiệt này của cô hiện ra ở trước mặt người khác.
“Làm sao vậy, cứ nhìn em như thế?”
Ánh mắt anh nhìn đăm chiêu, đến Lâm Khiết Vy cũng hoài nghi xem mình có chỗ nào không ổn, kinh ngạc hỏi Mạc Lâm Kiêu.
“Khụ khụ” Mạc Lâm Kiêu hơi dời ánh mắt đi chỗ khác: “Hay là đi đổi một chiếc váy khác đi.”
“Tại sao vậy?”
“Anh nhìn thấy có chút béo.
Ở bên cạnh Trần quản gia nghe được câu này, không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790285/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.