Phùng Thiên Long đang rất bối rối, lúc này anh ta không thể tự làm chủ được cảm xúc của chính mình, người nóng bừng có chút run rẩy vì xao động, anh ta nóng bừng như lửa thiêu và đang cố gắng tìm nguồn mát để làm nguôi ngoai cơn nóng bừng.
Lâm Khiết Vy cũng cảm nhận rõ sự thay đổi đó của người đàn ông kế bên, trong lòng lo lắng pha chút hoảng sợ, khó thở nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
Một khi đã động vào dục vọng của người đàn ông, nó giống như mũi tên trên chiếc cung đang dương, khó lòng mà kìm hãm được.
Phản kháng, cô không thể phản kháng lại anh ta. Ngay lúc này, sự chống cự yếu ớt cũng chỉ khiến anh ta thêm phần hứng thú hơn là buông bỏ.
Phải làm sao đây.
“Phùng Thiên Long, cho dù hai chúng ta có ngủ với nhau thì cũng không thể!”
Phùng Thiên Long cúi đầu nghiêng người về phía cô, cố gắng bóp nghẹt cái miệng nhỏ nhắn đang nói nhảm của cô, Lâm Khiết Vy nhận thấy chú ý của anh ta liền nhanh chóng quay mặt lại, anh ta hôn đôi môi nóng bỏng của mình lên tai cô. Hơi nóng nam tính của anh ta phà nhẹ vào tai cô, cô có thể nghe rõ được tiếng thở hổn hển lẫn chút tiếng khàn trong cổ họng anh ta.
“Chuyện này do anh làm ra, cô gái nhỏ bé à, một khi em đã nêm qua sự ngọt ngào của anh, chắc chắn em sẽ không thể từ chối được”
Lâm Khiết Vy nghiến răng hét lên: “Chỗ dựa vững chắc của tôi, anh không đùa được đâu.”
Lâm Khiết Vy nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790265/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.