Giọng ông cụ Lâm cũng trở nên nghiêm túc: “Hôm nay triệu tập mọi người tham dự cuộc họp gia đình, chính là vì muốn giữ gìn danh tiếng của gia tộc, loại bỏ khối u ác tính của gia tộc ta. Một gia đình truyền thừa nghề thầy thuốc như gia đình chúng ta cả mấy trăm năm, là một gia tộc cao quý, quyết không lưu giữ thể loại hủy hoại thanh danh của gia tộc, xuất hiện hạng người vô dụng”
Nói đến đây, ánh mắt nghiêm khắc của ông cụ Lâm dừng lại trên người Lâm Khiết Vy.
“Lâm Khiết Vy, đứng lên cho tôi!”
Lâm Khiết Vy giả vờ giật mình, vẻ mặt vô tội, chậm rãi đứng dậy, ngây người hỏi: “Ông ơi, có chuyện gì vậy?”
Trần Xuân Liễu không nhịn được nữa, lên tiếng mắng chửi: “Cô còn mặt mũi để hỏi tại sao nữa à? Cô không thấy bản thân đã làm ra chuyện đáng xấu hổ gì hả!”
Đôi mắt đẹp của Lâm Khiết Vy nhìn về phía Trần Xuân Liễu, không nóng không lạnh mà nói: “Bác cả à, con còn chưa nghe ông nội giáo huấn, bác đã nói trước, con cũng không biết nên nghe ai.”
Trước mặt trưởng bối đang nói chuyện, hạ bối không thể tùy nói xen vào. Hơn nữa, hôm nay còn có những người khác có mặt ở đây, hành động này của Trần Xuân Liễu chính là không tôn trọng bề trên.
Ông cụ Lâm có chút bất mãn trừng mắt nhìn Trần Xuân Liễu, Lâm Hoàng Văn cũng nhanh chóng nhéo tay Trần Xuân Liễu, ý bảo bà ta đừng có xúc động.
Trần Xuân Liễu lúc này mới ý thức được bà ta đã chọc ông cụ không vui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790234/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.