Tranh thủ xong một lần
Lâm Khiết Vy hạ mi mắt trầm tư suy nghĩ, lúc cô ngẩng đầu lên, có thể thấy được nụ cười hàm ý sâu trong đáy mắt, khí chất vừa hào phóng lại vừa tự tin.
“Chú Điền, gặp nhau chứng tỏ là do duyên phận. Ở phương diện nhận biết thảo dược tôi khá có thiên phú. Còn chuyện Ngưu Hoàng* thật hay là giả thì tôi tin chủ có thể nhìn ra được. Không bằng như vầy đi, sau này hàng mà chú nhập đều do tôi tới giao, tôi đảm bảo toàn là hàng thật, chất lượng tốt, giả cả thấp đảm bảo để chú yên tâm mà làm con buôn.”
(*Ngưu Hoàng: Một vị thuốc đông y)
Trương Tiểu Phi khiếp sợ nhìn Lâm Khiết Vy, biểu tình giống như lần đầu tiên biết cô vậy.
Chú Điền cũng ngẩn người, chần chờ nói: “Người có thể giao hàng cho tôi đều là người từng hợp tác lâu năm…”
“Đúng thế, Triệu Phú Quý cũng là người từng hợp tác với chú rất nhiều năm, nhưng kết quả cuối cùng thì sao? Hiện tại chuyện làm ăn mua bán không thể quá coi trọng tình cảm được, chuyện kinh doanh thì càng phải quản lý tốt. Mà chú thì chuyên nhập đủ loại thảo dược từ tay của các thương nhân khác, nhưng chú lại không thể giám định được chất lượng thật giả của đống hàng, điều này vô tình đã tăng thêm rất nhiều sơ hở và nguy hiểm cho lô hàng của chú. Một khi có đơn hàng nào xuất hiện vấn đề thì danh dự của chú sẽ mất sạch”
“Chuyện này, chuyện này…” Chú Điền củi đầu tỏ ra do dự: “Đây
không phải là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790183/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.