Anh cúi đầu, giọng nói trầm thấp, tà ác, “Thật ra tôi rất muốn hỏi em, tại sao lại ở chỗ này? Hum?”
“Ách, tôi đen đây để đi dạo phố!” Kiên trì đến cùng bịa ra một lời
nói dối, sau khi tự mình nói xong lại chột dạ thè lưỡi.
“À…” Anh từ choi cho ý kiến mà cười lạnh một tiếng.
Cô bé lừa đảo.
Không có một câu nói thật!
Đoàn xe của anh đã đứng ở nơi này bao lâu? Cho rằng anh mù hay sao?
Được, đợi anh trừng trị cô thật tốt!
Trong im hơi lặng tiếng, ở xung quanh hai người bọn họ, đã có một số vệ sĩ âm thầm xuất hiện tới đây, bảo vệ bọn họ ở bên trong, tạo thành một vành đai ngăn cách.
Trái tim Hạ Dịch Sâm như tro tàn, giờ phút này thầm muốn buồn bã mà ngằng mặt lên trời cười giễu mấy tiếng. Anh ta giống như một quân cờ, bị người ta đùa bỡn trong lòng bàn
tay, giờ phút này ngay cả một chút sức lực phản kháng cũng không có.
Anh ta thật nực cười biết bao!
Thật đáng buồn biết bao!
Rốt cuộc là người nào, ở phía sau thao túng tất cả chuyện này!
Anh ta âm u lạnh lùng trừng mắt nhìn Kim Ngọc một cái, Hạ Dịch Sâm đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên một người trẻ tuổi chạy lên trên sân khấu, trong tay một cái hộp nhỏ tinh xảo.
“Ngài Hạ, đây là nhẫn cầu hôn định chế của ngài, dựa theo yêu
cầu của ngài, mặt trong của chiếc nhẫn đã được khắc tên viết tắt tiếng Anh của cô Kim Ngọc.
Cầu hôn!
Lâm Khiết Vy lại bị làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790173/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.