“Đẹp quá ” Cô khẽ thi thầm.
Hạ Dịch Sâm có thính giác cực kỳ nhạy cảm, bắt được lời thì thầm của cô, không thể kiêm lòng mà cúi đầu ngắm nhìn đường nét trên guơng mặt xinh đẹp của cô, dịu dàng nói: “Em dẹp hơn.”
“Anh đang nói cái gì vậy?”
Không nghe rõ anh ta đang nói gi, Lâm Khiết Vy nhin về phía Hạ Dịch Sâm, ánh mát giống như một hö nước sáu, da tráng má hông, trái tim anh ta đập lên điên cuồng.
Anh ta cúi người xuống, ghé lại gan sát bên tai cô, dịu dàng nói, “Anh nói. ….Pháo hoa tuy đẹp, nhưng mà…..”
So với nó em còn đẹp hơn, anh thích em.
Những lời này vừa sắp muốn nói ra, đột nhiên nghe thấy tất cá những cô gái xung quanh đều đồng thanh kêu lên một cái tên
“Kim Ngọc!”
Hả? Tại sao lại đột nhiên nghe thấy đám người kia đồng thanh kêu tên Kim Ngọc? Lâm Khiết Vy tò mò mà quan sát xung quanh, phát hiện những cô
gái kia vậy mà đều ngẩng đầu nhìn trên bầu troi mà kêu lên.
Lâm Khiết Vy cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ông trời của tôi ơi! Anh mắt mở to tròn xoe, kinh ngạc suýt rơi cầm xuống mặt đất. Pháo hoa trên bầu trời vậy mà được ghép lại thành hai chữ “Kim
Ngọc”, trách không được tất cả mọi người đều đồng thanh kêu lên,
Đùng!
Lại một chùm pháo hoa khác bay lên bầu trời, tiếp đó lại ghép lại thành một vài từ.
“Anh thích em!”
Tất cả các cô gái tiếp tục đồng thanh kêu lên.
Kim Ngọc, anh thích em!
Lâm Khiết Vy liền liên kết đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790171/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.