Chuẩn bị có một gian phu đó.
*Xin anh yên tâm đi, khẳng định là không có gian phu nào đâu, một kẻ học dốt như tôi nào có ai ưng chứ!” *Thế nào? Nếu có người vừa ý cô thì cô chuẩn bị kiếm một người về đấy à?” Mạc Lâm Kiêu hừ lạnh, anh nhếch nhếch mị, giọng nói ẩn hàm ý khiêu khích.
Lâm Khiết Vy ngẩn người, hơi thấy cạn lời Tên này cuối cùng thì tư duy theo lối nào vậy, sao lại suy ra được cái kết luận như vậy chứ? *Trời ạ, không phải, ý tôi là…Nói chung, tối sẽ vô cùng ngoan ngoãn, ở bên ngoài sẽ không mồi chài bất cứ mọt người đàn ông nào” *Chỉ mong được thế, kiếm một tên về cũng không sao, để xem mạng tên đó đủ dài hay không” Anh ta châm chọc cười.
Cô ấy còn nói mình ngoan? Cô ấy thì ngoan chỗ nào? Cô ấy hoàn toàn không dính líu xíu xiu nào đến chữ ngoan này đâu.
Lén lút bày trò với Mạc Lâm Dương, còn khiến Hạ Dịch Sâm suốt ngày rục rịch…
Nghĩ tới đây, Mạc Lâm Kiêu vốn được ôm cô gái mềm mại yêu kiều này đột nhiên mất hứng liền buông tay cô ra, ngồi xuống cái đệm đã được dọn sẵn lót trên nền đá lạnh lẽo.
Lâm Khiết Vy cuối cùng cũng được thả ra liền thở phào nhẹ nhõm, mới vừa rồi cô bị anh †a ôm siết vào lòng, vừa nóng vừa lo, thấy Mạc.
Lâm Kiêu ngồi xuống, cô cũng vui vẻ đi tới một góc sàn tính ngồi chung.
Mông còn chưa kịp đặt xuống nền đá, chợt nghe tiếng nạt nhỏ của Mạc Lâm Kiêu: “Đứng lên!” Hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790159/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.