Phùng Thiên Long biến sắc, người cả bàn lập tức yên tĩnh lại. Toàn bộ bọn họ đều đến vì Phùng Thiên Long, để nịnh bợ Phùng thái tử, đều phải vắt hết óc, đột nhiên nhìn thấy Phùng Thiên Long biến sắc, ai nấy đều không dám lên tiếng, bất an nhìn Phùng Thiên Long.
Bình thường Phùng Thiên Long có dáng vẻ hổ mặt cười, đôi mắt đào hoa cả ngày cười híp lại, nhưng một khi anh ta không cười, sẽ cho người ta một loại sát khí như bị núi đè, vô cùng dọa người. Khoang mũi Phùng Thiên Long hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đứng lên, nặn ra nụ cười nhạt: “Các anh em tiếp tục ở đây đi, tôi có chút việc, đi trước một bước”
Tất cả cậu ấm ăn chơi trác táng đều lần lượt đứng lên, không dám nói nhiều, chỉ có thể gật đầu.
Mỹ nữ vừa rồi bị từ chối vẫn chưa chết tâm, bước qua ôm chặt cánh tay Phùng Thiên Long, nũng nịu nói: “Anh Phùng, em tiễn anh.” Trong lòng Phùng Thiên Long phiên muốn chết, dùng sức vung tay, trực tiếp đẩy người phụ nữ đó ra: “Cút mẹ cô đi! Thứ gì thế?”
Người phụ nữ bị một lực lớn đẩy ngã, nặng nề đập vào tường, không kịp hít thở, trực tiếp ngất xỉu, trượt xuống chân tường. Đám cậu ấm sửng sốt không ai dám đi qua kiểm tra tình huống của cô ta. Ai nấy đều là người tinh ranh nhìn ra Phùng Thiên Long gặp phải chuyện phiền phức, không ai dám động vào anh ta.
Phùng Thiên Long chẳng thèm quay đầu lại, trực tiếp bước ra ngoài, một đám đàn em vai hùm lưng gấu theo sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790133/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.