Hôm nay anh mới phát hiện diện mạo đẹp trai, dáng người đẹp còn có chút ưu thế, bởi vì phát hiện người phụ nữ này thực ra là người cuồng nhan sắc, cả đám đàn ông trêu chọc không ai không có bộ dạng tệ, giống như Hạ Dịch Sâm và Mạc Lâm Dương, đều là nhân trung long phượng, anh tuấn bức người. May mà diện mạo của anh hạng nhất, cách xa hai người đàn ông kia, nếu Lâm Khiết Vy không ngốc, mắt có chút thẩm mỹ, đều nên đặt tất cả tầm mắt lên người anh mới đúng.
Anh vẫn luôn cảm thấy gương mặt là phiền phức, cả ngày bị người ta chú ý, dần dần dưỡng thành tính cách kỳ lạ, người nào nhìn anh nhiều vài lần, anh ước gì có thể giết chết người đó, cảm thấy ánh mắt nhìn mình đều là đang khinh nhờn anh.
Mà bây giờ... Anh không nhịn được âm thầm đắc ý, may mà mình có bộ dạng đẹp trai, không có biện pháp, con mèo nhỏ bên cạnh là một người nông cạn, nhìn xem, không phải đã bị anh mê hoặc đầu óc choáng váng sao?
"Đẹp không?" Anh đùa giỡn.
“Đẹp... A, tôi không thấy, tôi không thấy gì hết!” Lâm Khiết Vy ngây ngốc trả lời xong, mới ý thức được mình mất mặt cỡ nào, nhìn thẳng đôi mắt trêu tức của anh, cô xấu hổ tới mức lỗ tai đều đỏ lên, vội vàng vươn tay che mắt lại.
Quá thật Mạc Lâm Kiêu có bệnh sạch sẽ, nghĩ tới vừa rồi cô mặc váy tình nhân Hạ Dịch Sâm tặng, liền cảm thấy váy đều che kín vi khuẩn và mùi lạ, trong bồn tắm to đổ đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790102/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.