"Có, có chuyện gì của tôi nữa?”
Khóe miệng Lâm Khiết Vy giật giật vài cái, cái trán hơi nhăn lại. Hai cô gái xinh đẹp đang đợi được anh sủng hạnh, anh trực tiếp vào phòng ngủ đóng cửa lại, nên làm gì thì làm đó, không phải chân chính hầu hạ anh tắm rửa thay quần áo, còn cần người cũ như cô tham dự làm gì? Họ Mạc phiền phức chỉ nên cười với người mới, không nhìn người cũ mới đúng. Là
Trần Kiệt cũng có chút lo lắng, cảm thấy khó hiểu nói: “Anh Kiều, đừng để Lâm Khiết Vy đi lên quấy rầy các anh, không phải có hai bọn họ rồi sao, Trần Thanh Tâm, Alice, hai người nhất định phải hầu hạ anh Kiêu thật tốt!"
Alice biết chút ít tiếng Việt, nghe được mơ hồ, đôi mắt chỉ luôn ngắm nhìn người đàn ông chỗ cầu thang. Trần Thanh Tâm thì cười ngọt ngào quyến rũ, yểu điệu trả lời: "Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ khiến anh Kiêu hài lòng, tuyệt đối không khiến anh thất, vọng”
Lâm Khiết Vy vui mừng vì mọi chuyện thành công, giống như đuổi ruồi nói: “Đúng đúng đúng, hai người nhất định phải dốc toàn lực đấy, bày ra bản lĩnh thật sự của hai người!”
Bà đây chỉ có thể giúp tới đây thôi, sau đó có thể mê hoặc được vị chủ nhân âm tình bất định kia không, phải dựa vào kỹ thuật và may mắn của các cô rồi. A di đà Phật, biểu hiện thật tốt đi. Mạc Lâm Kiêu nhìn Trần Kiệt và Lâm Khiết Vy kẻ xướng người họa, giống như hợp tác nhiều năm nên hiểu ngầm, giống như hát đôi, đôi mắt hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790071/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.