Hôm nay bị Phùng Thiên Long nói lung tung, anh cũng thấy nên cùng Lâm Khiết Vy về nhà ăn cơm tối đoàn viên, cảm thấy như vậy không tệ. Anh vốn còn chút công việc nữa, nhưng Mạc Lâm Kiêu nhìn đồng hồ một lát, đột nhiên không muốn làm việc nữa, nên tan làm trước hơn mười phút, trực tiếp bảo lái xe đi đến cửa bệnh viện, đón Lâm Khiết Vy về nhà, trên đường về còn có thể nhân cơ hội đùa giỡn cô, nhìn cô đỏ bừng mặt, cũng lộ ra bộ dạng tức giận.
Cô thuộc loại da thịt trắng đến mức trong suốt, một khi thẹn thùng hoặc tức giận, gương mặt Lâm Khiết Vy sẽ đỏ bừng lên, khiến người ta muốn véo một cái, hoặc cắn một cái. Mỗi lần cô lộ ra bộ dạng xấu hổ và giận dữ, anh sẽ không nhịn được ngứa ngáy trong lòng, không tự chủ được có ý xấu muốn đùa giỡn cô.
Anh tin bộ dạng cô sốt ruột giậm chân còn thẹn thùng phát điên, không phải là giả vờ. Tuy cô có thể bên cạnh anh chỉ vì cô là thuốc giải của anh, nhưng mà thuốc giải này rất thú vị, có thể khiến tâm trạng anh vui vẻ thoải mái, cho dù mục đích cô tới không đơn thuần hoặc mang theo quỷ kế không thể cho ai biết, anh cũng có thể dễ dàng tha thứ cho cô một chút, tiền đề là cô không làm ra loại chuyện gì nguy hại.
Thời gian chờ đợi có vẻ càng lâu.
Trần Kiệt ngồi ở ghế lái phụ phía trước thực sự đợi đến điên rồi, lặng lẽ nhìn Mạc Lâm Kiêu ngồi sau qua kính chiếu hậu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790063/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.