"À..." Lâm Khiết Vy nghe thế thì lập tức bị nghẹn lại, đôi mắt to chớp chớp, sau đó mới cười trừ nói: “Không cần đâu. Chúng ta vẫn nên tách đi riêng thì hơn. Họ hàng nhà em nhiều lắm, hơn nữa còn có mấy người cứ thích nói bậy, đồn thổi linh tinh. Nếu mà để bọn họ nhìn thấy chúng ta đi cùng nhau thì không biết bọn họ sẽ nói em thành cái gì nữa. Thế nên chúng ta vẫn nên đi riêng."
"Thế cũng được. Hôm đó gặp em ở khách sạn Hải Châu nhé." Thực ra Hạ Dịch Sâm không hề ngại chuyện bị đồn thổi linh tinh với Lâm Khiết Vy. Anh ta còn ước gì mọi người cứ tung tin đồn nhảm về anh ta với Lâm Khiết Vy ấy chứ, càng đồn thì anh ta càng vui.
"Vậy anh bận chuyện của anh đi, em cũng quay về vị trí làm việc đây."
“Ừ, đừng làm quá sức đấy nhé. Phải biết tự chăm sóc cho bản thân." Hạ Dịch Sâm tiễn cô ra ngoài cửa, không kìm nổi lòng mà dặn dò hai câu.
Lâm Khiết Vy cũng không nghĩ nhiều, cười tươi tắn nhìn anh ta sau đó nhanh chóng quay lại bàn y tá. Vừa mới quay về chỗ cô đã nghe thấy giọng nói nức nở của Hứa Tịnh: "Tôi đã nói là không cho các cô xem rồi, thế mà các cô cứ nhất quyết đòi phải xem, bây giờ phải làm sao đây? Làm rách váy của cô ấy rồi đây này."
Lâm Khiết Vy vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nghĩ là có người bắt nạt Hứa Tịnh nên nhanh chóng chen vào giữa đám người, quát lớn: “Sao thế này hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1790058/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.