Khóe miệng Lâm Khiết Vy run rẩy vài cái. Cô chịu thua rồi, cô nói không lại anh, ai bảo anh có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như vậy chứ, thế thì đương nhiên anh sẽ có điều kiện mà chiếm ưu thế hơn rồi.
Lâm Khiết Vy nhụt chí vẫy vẫy hai tay: "Được rồi, anh muốn nói như nào thì cứ nói như thế đi. Tôi không muốn cãi nhau với anh nữa."
Dù sao hôn cũng đã hôn rồi, cứ nhất quyết tìm xem ai chủ động thì có ý nghĩa gì nữa đâu? Còn âm thầm tự khuyên mình, vừa rồi ở dưới nước cứ coi như là bị chó cắn đi.
"Thân là một thương nhân, tôi chưa bao giờ chấp nhận một vụ làm ăn thua lỗ." "?" Lâm Khiết Vy ướt sũng người, nước mắt lưng tròng,cô khó hiểu nhìn Mạc Lâm Kiêu.
Câu này của anh là có ý gì vậy?
Còn chưa suy nghĩ rõ ràng, Mạc Lâm Kiêu đã dùng hành động giải thích ý mình muốn nói.
Kéo tay cô, lật cô lại về phía anh, sau đó anh ôm chặt cô vào trong ngực, cúi đầu mạnh mẽ hôn lên môi cô.
Mạnh mẽ dùng hết sức, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vào trong bụng mình, hơi thở mạnh mẽ không thể kháng cự được mà đánh úp tới.
Lâm Khiết Vy bị hôn đến mức không thở được, chút sức lực của cả người một cũng không có. Cô muốn đầy anh ra, nhưng sức lực của cô ở trước mặt anh chỉ giống như đang gãi ngứa mà thôi. Dường như đã qua rất lâu rồi, có lẽ khoảng vài phút, Lâm Khiết Vy cảm thấy bản thân mình sắp phải ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1789981/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.