“Ừm, đúng vậy, anh Kiêu, chuyện là như vậy. Hôm nay tôi với bạn thân ra ngoài dạo phố về muộn quá, cũng hơi mệt mỏi. Muộn như vậy rồi, hay là tôi cứ về nhà mình nghỉ một đêm. Bây giờ mà về biệt thự có khi lại làm phiền mọi người nghỉ ngơi mất."
Lâm Khiết Vy cố gắng dùng giọng điệu ôn hòa nhã nhặn nhất để nói chuyện, tự cô cũng thấy lời mình nói giống như gió xuân ấm áp.
Đáng tiếc.
"Thật sao? Mọi người đều không sợ ảnh hưởng, cũng không có ai đi nghỉ sớm như vậy."
"A!" Hai mắt Lâm Khiết Vy choáng váng, Mạc Lâm Kiêu nói như vậy là có ý gì? Lẽ nào muốn bắt cô phải về biệt thự? Oh no! Cô không muốn bắt xe về dâu! "Anh Mộ, thật ra bây giờ tôi đang ở rất gần nhà, nhưng mà nếu về nhà
anh thì... Xa quá. Anh xem, bây giờ đã 9 giờ rồi, về đến nhà cũng đúng lúc vệ sinh cá nhân lên giường đi ngủ. Anh xem, có thể cho tôi xin nghỉ đêm nay không?"
Mạc Lâm Kiêu bị cô chọc tức mà cười, trong tiếng cười ẩn chứa nguy hiểm: "Trong hợp đồng cô là bên A, tôi là bên B. Bên B còn chưa nghỉ mà cô đã tính đến chuyện nghỉ ngơi rồi? Hay là cô cảm thấy bên A bây giờ không cần phải phục vụ bên B nữa?"
Lâm Khiết Vy nghe xong liền thấy sốt ruột, nói chuyện cũng không thèm suy nghĩ: “Bây giờ muộn như vậy, anh cũng về nhà tắm rửa đi ngủ, còn cần tôi phục vụ cái gì nữa?"
Mạc Lâm Kiêu nói từng câu từng chữ, từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/1789974/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.