Lâm Khiết Vy ngây ngốc ở chỗ đó, cảm nhận ánh mắt thúc giục này của anh, giống như muốn ức hiếp cô như một con quỷ dữ vậy.
"Ha ha, anh Kiêu thật biết nói đùa."
"Tôi không rảnh nói đùa đâu. Cô xuất hiện ở đây, còn không phải là để phục vụ tôi ở trong phòng ngủ sao?"
Lâm Khiết Vy thầm mắng Mạc Lâm Kiêu mấy trăm câu trong lòng, trên mặt không thể hiện gì cả, tinh nghịch nói: "Anh nói sao thì chính là như vậy, anh Kiểu chính là bên B, anh nói gì cũng đều đúng hết. Anh ngồi xuống trước đã, tôi lên thay quần áo."
Lâm Khiết Vy xinh xắn lanh lợi cố gắng bỏ qua ánh mắt vẫn luôn dán chặt trên người mình, tạm thời rời xa cái thùng thuốc nổ này.
Tầm mắt của Mạc Lâm Kiêu vẫn luôn dõi theo cô, đôi mắt đen nhánh càng thêm thâm thúy, sự quỷ quyệt cuộn trào vô tận.
Ngay cả bóng dáng của cô, thoạt nhìn đều có thể khiến người khác nổi lên suy nghĩ bậy bạ.
Mạc Lâm Kiêu mạnh mẽ nhắm mắt lại, dùng tay day day trán.
Anh cảm thấy bản thân mình có bệnh rồi. Một căn bệnh rất nghiêm trọng.
Vì sao nhìn thấy cô gái Lâm Khiết Vy này, anh đều không nhịn được nghĩ tới rất nhiều ý nghĩ xấu xa chứ? Hơn nữa luôn ở trong trạng thái giống một loài vật khát máu, giống như bản thân bị ngồi trong lò bát quái vậy, khát nước dị thường, lửa đốt và hương vị thật khiến cả người khô nóng. Sự thật anh chưa bao giờ bị như vậy. Anh đã luyện võ rất nhiều năm, có
khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/157539/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.