Đôi mắt chim ưng của Mạc Lâm Kiêu chợt lóe sáng, giọng điệu lạnh nhạt: "Có gì đẹp đâu, không thể công khai."
“Ừm... Không cho cô ấy một danh phận?"
"Một người phụ nữ lai lịch không rõ ràng, tự động đưa tới cửa. Đối với loại người này, cũng không rõ là do ai yêu cầu đưa tới. Anh nói xem, em có thể đế cô ta sống sót, đã là một loại ban an rồi."
Phùng Thiên Long thu hồi dáng về cà lơ phất phơ, sắc mặt càng thêm nghiêm túc: "Nếu nói như vậy, dứt khoát xử lý cho xong người phụ nữ này đi, tránh những chuyện xấu về sau.”
Mất Mạc Lâm Kiêu tối đi, anh hơi khựng lại một chút rồi hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói: "Xem đã, nhưng mà là một nhân vật nhỏ bé, còn không khơi dậy nổi một chút sóng gió gì thi cứ giữ lại mạng trước đi."
"Cậu sẽ không mềm lòng đó chứ! Nhưng mà đều là phụ nữ, cấu tạo giống nhau cả. Chi cần cậu có vẻ ngoài dễ nhìn một tí, bất cứ người phụ nữ nào cũng có thể lên giường như nhau thôi. Cậu tin anh đi, trước tiên phải xử lý loại giản điệp này đã, diệt cỏ tận gốc. Anh tim cho cậu một trăm người phụ nữ xinh tươi ngon nghẻ hơn cô ta nhiều. Được không?"
Hiến nhiên Mạc Lâm Kiêu đối với đề tài này có chút bực bội, không muốn nói nhiều nữa: "Em tự biết chừng mực, anh tự quản mình cho tốt đi đã."
"Hừ, còn bao che nữa. Anh thật sự muốn nhìn thử xem, cô ta là loại tuyệt sắc giai nhân đến mức nào." Phùng Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-cuong-chiem-huu/157525/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.