Chỉ ở nhà có vài ngày mà cảm giác như kéo dài vô tận. Lục Hàm thức dậy từ rất sớm,sau khi vệ sinh cá nhân liền lấy đại một bộ quần áo.Mùa đông năm nay cũng không lạnh giống mọi khi,cô mặc bên trong một chiếc áo len mỏng,chân váy dài xếp ly kết hợp cùng chiếc áo khoác không tay,đội một chiếc mũ mái tóc dài khéo léo uốn lượn hai bên trông như thiếu nữ mang hơi thở thanh xuân.
Hít một hơi thật sâu,cô cầm túi xách đi ra ngoài.
Bước ra ngoài,cô có thể ngửi thấy hương vị trong lành, thanh mát của cây cỏ,nắng sớm kéo bóng dáng của Diệp Thiên thật dài,ông mặc một chiếc áo len sọc,bên trong là áo sơ mi màu xám tro kết hợp quần âu,bóng dáng cao lớn đưa lưng về phía cô.Nếu không phải quen biết Diệp Thiên thì nhìn từ đằng sau cũng có thể nghĩ đây là một người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn. Không nghĩ hôm nay Diệp Thiên lại dậy sớm như vậy.
Phía trước mặt là ao cá,Diệp Thiên đang cho cá ăn.Lục Hàm sửa sang lại quần áo bước nhẹ lên trước,cô còn chưa kịp lên tiếng đã bị Diệp Thiên phát hiện,ông cũng không nhìn cô một cái rồi chỉ vào cái ghế màu trắng bên cạnh:
– Vẫn còn sớm sao không ngủ thêm chút nữa? Ngồi đi.
Lục Hàm cũng không có ý định ngồi xuống,từ giờ tới chỗ hẹn cũng khá xa,cô liền nói:
– Dạ,thôi ạ,sáng nay con có hẹn với bạn nên ra ngoài một chút,con xin phép ạ.
Diệp Thiên ném nốt chỗ thức ăn còn lại,đặt hộp đựng sang chỗ trống bên cạnh rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-ac-ma/2551856/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.