Trong sân,hoa quỳnh nở rộ,dưới bóng đêm sau cơn mưa,từng ánh sáng từ bên trong biệt thự hắt ra chiếu lên cánh hoa màu trắng còn đọng một chút nước mưa toả ra hương thơm ngào ngạt,nức mũi.Không hiểu sao,Lục Hàm rất thích ngửi mùi hoa quỳnh,mùi hương nhẹ nhàng mà đặc biệt.
Tiếng giày cao gót nện trên sàn si măng vang lên tiếng kêu lanh lãnh.Đi vào phòng khách đã thấy Phong Kính Lăng ngồi chễm chệ trên sofa,anh ta từ khi nào lại vào trong nhanh vậy chứ.Cô khẽ nhìn qua Diệp Bắc Thần,chỉ thấy anh đi tới bên cửa sổ,ánh mắt lộ ra sự cương nghị,liền châm một điếu thuốc.
Dường như linh cảm được có ánh mắt đang theo dõi mình,Diệp Bắc Thần nhất thời quay lại nhìn Lục Hàm một cái,khoé môi hơi cong lên nhàn nhạt mở miệng:
– Không ngại chứ?
Lục Hàm im lặng không lên tiếng,cô hướng thím Trương rồi nói:
– Thím Trương pha trà mời khách giùm cháu.
– Vâng cô chủ.
Thím Trương nhẹ nhàng nói một câu thỉnh thoảng lại lén nhìn Diệp Bắc Thần một cái,chỉ thấy người đàn ông đứng bên cửa sổ hút thuốc,làn khói nhanh chóng vây lấy gương mặt tuấn tú tựa như ảo cảnh.
Một lát sau,thím Trương từ phòng bếp đi ra mang theo một khay trà,có thể sớm nhận ra hương vị trà hoa cúc thơm nức mũi.
Phong Kính Lăng im lặng nãy giờ ngửi được mùi trà liền không nhịn được mà tham lam hít thêm một chút nữa.
Lục Hàm nhận lấy khay trà rồi rót ba ly,một ly đẩy tới trước mặt Phong Kính Lăng,mỉm cười đến ôn hoà:
– Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-phai-tong-tai-ac-ma/2551844/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.